Monday, June 23, 2014

Mẹ chém chết con 8 tuổi

 

 Chuyện Cấm Cười - Trí thức trẻ

 

Nhiều người dân trong thôn Vườn Quan chưa hết bàng hoàng trước hành vi chém con đến tử vong của chị Nguyễn Thị Lý.

 

Hàng xóm bàng hoàng

Chiều ngày 22/6, tại thôn Vườn Quan – xã Đạo Đức – huyện Bình Xuyên – Vĩnh Phúc đã xảy ra vụ án vô cùng thương tâm khi một bé trai 8 tuổi tử vong với nhiều vết chém vào cổ. 

Nạn nhân là cháu Nguyễn Lý Thành Long (SN 2006, trú tại thôn Vườn Quan, xã Đạo Đức). Điều đáng nói, hung thủ chém chết cháu Long với nhiều nhát dao trên người chính là mẹ đẻ của cháu, chị Nguyễn Thị Lý (SN 1982).

Đến hôm nay, người dân trong thôn Vườn Quan vẫn chưa hết bàng hoàng trước sự việc này. Những câu chuyện xung quanh việc mẹ đẻ dùng dao đoạt mạng con mình khiến nhiều người dân trong thôn ngỡ ngàng. Có người nói rằng, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ chứng kiến một vụ việc dã man và tàn nhẫn đến như vậy, khi người mẹ đẻ đang tâm tước đoạt mạng sống của đứa con trai vừa tròn 8 tuổi của mình.

Ngôi nhà nơi Nguyễn Thị Lý sát hại con đẻ của mình.

Trước khi xảy ra vụ việc thương tâm, hàng xóm xung quanh đều xác nhận không nghe thấy tiếng cãi vã hay gây lộn gì tại nhà chị Lý. Chiều ngày 22/6, trước khi bị mẹ để giết, cháu Long còn chạy sang nhà bà ngoại chơi một lúc rồi quay về nhà ngủ với mẹ. Đến khoảng 16h thì xảy ra sự việc.

“Sau khi gây án, chị Lý gọi bà ngoại cháu Long và bảo con giết chết thằng Long rồi, mẹ gọi công an đến bắt con đi” - một nhân chứng cho biết. Ngay sau đó, bà Hương (mẹ đẻ chị Lý) chạy đến, hô hoán mọi người đưa cháu Long đi cấp cứu nhưng không kịp.

Nói về cuộc sống của gia đình chị Lý, hàng xóm cho hay, chị Lý rất yêu thương và chiều chuộng cháu Long. Họ cũng chưa bao giờ thấy chị Lý đánh hay mắng con trai nặng lời, nên khi xảy ra sự việc, moi người thật sự rất bàng hoàng.

"Chúng tôi cũng không hiểu tại sao cô Lý lại hành động như vậy. Bình thường, cô ấy chăm thằng cu Long lắm, hai mẹ con yêu thương nhau lắm. Từ ngày ly dị chồng, một mình chị chăm sóc con. Không ngờ lại xảy ra sự việc đau lòng như vậy" - bác T. một hàng xóm sống cạnh nhà hung thủ nói.

"Khi chúng tôi có mặt, thấy trên người cháu Long có nhiều vết thương, nhìn thương tâm lắm. Cháu Long là đứa trẻ rất ngoan, lễ phép, trong thôn ai cũng quý thằng bé. Chúng tôi ai cũng bất ngờ khi hay tin về sự việc, không hiểu tại sao chị Lý lại ra tay sát hại con đẻ mình dã man như vậy" - bà M., một người hàng xóm kể lại sự việc với nét mặt chưa hết bàng hoàng.

Di ảnh cháu bé tội nghiệp Nguyễn Lý Thành Long.

"Nếu có bức xúc, hay mâu thuẫn gì với chồng thì cũng nên giải quyết với nhau, chứ con cái mình đâu có tội trong vấn đề này mà nỡ cướp đi mạng sống của nó như vậy" - chị K. một người dân trong thôn Vườn Quan bức xúc nói.

Trao đổi với chúng tôi, ông Ngô Văn Hanh (trưởng thôn Vườn Quan, xã Đạo Đức, huyện Bình Xuyên, Vĩnh Phúc) cho biết, ông nhận được thông tin sự việc này vào khoảng 17h ngày 22/6. "Khi đó tôi đang đi làm, không ở nhà, nhận được điện thoại từ địa phương nên quay về ngay. Khi tôi trở về thì cháu Long đã tử vong trên đường đưa đi cấp cứu" - ông Hanh nói.

Theo ông Hanh, chồng chị Lý là anh Nguyễn Văn Thành. Hai vợ chồng chị Lý ly dị nhau được khoảng 5 năm nay. Sau khi ra tòa, chị Lý nhận trách nhiệm nuôi và chăm sóc cháu Long, nên từ đó đến nay, cháu Long ở với chị Lý tại ngôi nhà năm trên Quốc Lộ 2 thuộc thôn Vườn Quán.

"Ở địa phương, chị Lý là người sống chan hòa, hòa đồng với bà con lối xóm. Chị ấy là người rất tốt tính, chưa từng gây xích mích với ai trong địa phương. Đặc biệt, chị ấy rất thương thằng nhỏ, chăm sóc cháu ấy chu đáo lắm" - ông Hanh nói thêm. 

Cũng theo ông Hanh, trong thời gian ly dị, hai vợ chồng chị Lý cũng ít qua lại với nhau. Trường hợp gia đình nhà nội có việc, sẽ cho người xuống xin phép chị Lý đón cháu về chơi với bố và ông bà nội.

Chồng cũ mới cưới vợ

Theo tìm hiểu của chúng tôi, chồng chị Lý là anh Nguyễn Văn Thành (ở xã Tiền Châu, Bình Xuyên, Vĩnh Phúc). Hai anh chị cưới nhau và sinh được con trai đầu lòng là cháu Nguyễn Lý Thành Long vào năm 2006. Ngày đầu cưới nhau, chị Lý có về ở tại nhà chồng một thời gian. Tuy nhiên, một thời gian sau xảy ra một số vẫn đề mâu thuẫn dẫn đến cuộc hôn nhân của anh chị đổ vỡ. 

Sau khi ra tòa, chị Lý nhận trách nhiệm nuôi dưỡng và chăm sóc cháu Long. Lỵ dị mấy năm nay, anh Thành về sống với bố mẹ đẻ, còn chị Lý nuôi cháu Long ở gần nhà mẹ đẻ của mình. Cách đây khoảng 15 ngày, anh Thành xây dựng gia đình với một người phụ nữ khác cùng địa phương. Nhiều người tại địa phương cho rằng, việc anh Thành xây dựng gia đình mới là nguyên nhân dẫn đến việc chị Lý dùng dao chém chết con trai ngay tại nhà.

Bàn thờ lập vội của cháu Nguyễn Lý Thành Long.

Sáng nay (23/6), tang lễ của cháu Long đã được tổ chức tại gia đình anh Thành ở xã Tiền Châu (Bình Xuyên, Vĩnh Phúc). Mọi người trong gia đình anh Thành đều chưa khỏi bàng hoàng, xót xa trước sự ra đi đột ngột của cháu Long. Đau xót hơn, khi người đoạt mạng sống của cháu lại chính là người mẹ đẻ. 

Gia đình anh Thành cho biết, thời điểm xảy ra sự việc, anh Thành cùng vợ mới cưới và mẹ đẻ đang trên đường vào miền Nam để dự đám cưới của một người thân trong họ. Khi xe khách đi đến tỉnh Khánh Hòa thì nhận được tin dữ, anh Thành vội vàng xuống xe, mua vé máy bay về quê để lo hậu sự cho con trai. Về đến nhà, anh Thành như chết lặng khi nghe người thân kể lại sự việc. Bản thân anh Thành cũng không thể lý giải được hành động của vợ cũ. 

Ông Nguyễn Tín Nghĩa (ông nội cháu Long) đau xót nói: "Thằng bé nó có tội tình gì đâu mà nỡ lòng sát hại nó như vậy. Nó còn bé, ngây thơ trong sáng như thế, thật quá xót xa". 

Theo ông Nghĩa, gia đình nhà ông có ngày vui hoặc nhớ cháu nội, đều cho người xuống xin phép chị Lý để đón cháu về chơi cùng ông bà vài hôm. "Ngày nào cháu Long xuống chơi, ai trong nhà chúng tôi cũng đều rất thương cháu. Vừa ngoan ngoãn, nghe lời, lễ phép lại chăm chỉ học tập. Từ giờ không được nhìn thấy cháu tôi nữa rồi" - nông Nghĩa nghẹn ngào trong nước măt.

Wednesday, June 18, 2014

Bỏng mắt với thiếu nữ dùng cánh sen che ngực trần chụp ảnh

 Choáng với thiếu nữ dùng cánh sen che ngực trần chụp ảnh 4

 

 Chuyện Cấm Cười - Theo Trí thức trẻ


Cư dân mạng chỉ trích dữ dội về chuyện thiếu nữ mặc áo yếm chụp ảnh sen, tiếp tục xuất hiện các tấm ảnh chụp với sen lõa lồ hơn, hở trọn bộ ngực và mông trước ống kính máy ảnh.

 

Câu chuyện "áo yếm, thả rông" của các thiếu nữ khi chụp ảnh sen được cộng đồng mạng khá quan tâm, với nhiều nhận xét trái chiều. Cư dân mạng nghiêng về phía "gạch, đá" nhiều hơn là ủng hộ. Nhiều người cho rằng, các cô gái này đã phá hủy hình ảnh quốc hoa của đất nước.


Choáng với thiếu nữ dùng cánh sen che ngực trần chụp ảnh 1
Những bức ảnh sen "áo yếm, thả rông" bị cư dân mạng ném đá. (Nguồn ảnh: Facebook).

Bình luận gay gắt của bạn N.M.T nhận được hàng trăm like dưới một bức ảnh "áo yếm, thả rông": "Nhìn những bức ảnh này, tôi xấu hổ thay cho bộ phận giới trẻ thiếu suy nghĩ. Áo yếm, hoa sen - những hình ảnh đẹp, biểu tượng của quê hương đã bị các bạn mượn danh nghệ thuật để làm nền cho những bức ảnh phô bày thân thể một cách lõa lồ và xấu xí".

Ngay lập tức, có nhiều người đáp trả lại và cho rằng, mỗi người có một con mắt nghệ thuật khác nhau, và không nên dùng suy nghĩ của mình để áp đặt và hạ nhục những gì người khác cho là đẹp. K.T - một cô gái trẻ viết trên facebook: "Ngày xưa, phụ nữ Việt Nam sử dụng áo yếm với chức năng như áo lót bây giờ. Vậy mặc bên trong áo lót còn cần phải có thứ gì khác hay sao? Soi mói cũng phải soi đúng lúc, đúng chỗ chứ?".

Choáng với thiếu nữ dùng cánh sen che ngực trần chụp ảnh 2
Một cô gái khỏa thân đứng quay lưng lại giữa đầm sen, đằng xa, một nhiếp ảnh gia cũng phải cởi trần để... sáng tác "nghệ thuật".
(Nguồn ảnh: Facebook).

Ngay bên dưới status của K.T, một người bạn của cô tỏ ý phản đối rõ ràng: "Tớ thì thấy các bạn ấy quá đỗi phản cảm. Thứ nhất, đúng là ngày xưa các cụ dùng áo yếm như áo lót, nhưng chất liệu không hề mỏng tang thế kia. Họ mặc để che ngực, chứ không phải để cố tình khoe ngực như các cô gái này. 

Thứ hai, cái các bạn ấy sai ở đây không phải là mặc áo yếm, mà là mặc không đúng thời điểm, và còn cố tình sử dụng các chiêu trò để áo yếm đã mỏng càng thêm mỏng, rõ ràng mục đích chỉ là khoe thân. Nói chung, tớ thấy mọi người ném đá các bạn này chẳng có gì là sai".

Mặc cho cư dân mạng "gạch, đá" ầm ầm, người người, nhà nhà vẫn ùn ùn kéo nhau ra đầm sen chụp ảnh. Không biết có phải để tránh mang danh "làm bẩn áo yếm", mà có nhiều cô gái sẵn sàng cởi tung hết áo quần giữa đầm sen để chụp ảnh. 

Choáng với thiếu nữ dùng cánh sen che ngực trần chụp ảnh 3
Cô gái ngụp lặn giữa đầm sen, hở nguyên đôi gò bồng đảo. (Nguồn ảnh: Facebook).

Thân hình của các cô gái này không chỉ lọt vào ống kính của các anh chàng nhiếp ảnh gia riêng của họ, mà còn đập vào mắt hàng chục, hàng trăm người kéo đến hồ sen chụp ảnh. Và tất nhiên, ở thời đại công nghệ hiện giờ, những bức ảnh lõa lồ giữa đầm sen của các cô gái này nhanh chóng được tung lên mạng.

Và cư dân mạng lại càng thêm choáng váng hơn với những bức ảnh bạo dạn hơn gấp vạn lần này. Có bức ảnh chụp trọn đằng sau lưng thiếu nữ, với cặp mông trần lồ lộ, đằng sau là tay phó nháy đang bì bõm dưới hồ để chụp ảnh. Có bức ảnh chụp cô gái đang ngụp lặn ở hồ sen hở trọn cả cặp ngực trước ống kính. Bị bàn tán nhiều nhất là tấm ảnh "khoe" đầy sáng tạo của một thiếu nữ, với cặp ngực được che bởi hai cánh sen.

Tăng theo độ bạo dạn, lõa lồ của các thiếu nữ là lượng "gạch, đá" của cư dân mạng. Chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ sau khi bức ảnh cô gái dùng cánh hoa sen che ngực được đưa lên một fanpage, đã có hàng trăm lượt like và bình luận.

Choáng với thiếu nữ dùng cánh sen che ngực trần chụp ảnh 4
Bức ảnh cô gái lấy hai cánh hoa sen che ngực được cư dân mạng lan truyền. (Nguồn ảnh: Facebook).

Một anh chàng không biết là ủng hộ hay mỉa mai: "Ôi, em ấy sáng tạo quá cơ. Mình quả là nể phục trình độ khoe thân của em ấy. Hơn xa mấy cô mặc áo yếm, thả rông nhiều".

Nickname P.K thì gay gắt mắng thẳng: "Thế này mà cũng nghĩ ra được thì mình đến chịu các bạn rồi. Chụp bình thường không được hay sao mà cứ phải nghĩ trò chơi trội. Đầy loại áo yếm che kín lưng, nhìn khá kín đáo mà sao không thuê, lại đi nghĩ ra mấy trò lố bịch thế này. Chắc thích được nổi tiếng đây. Chúc mừng em đạt được ước nguyện nhé".

Có rất ít bình luận bênh vực ở bức ảnh này, chỉ vẻn vẹn một bạn comment: "Đây là bức ảnh người khác rình trộm nên mới kinh dị thế này. Biết đâu, ảnh căn góc, chụp đàng hoàng lại đẹp thì sao?".



Nóng hừng hực với ảnh áo yếm, thả rông tại đầm sen của thiếu nữ 1
Rất nhiều người sử dụng tấm áo yếm mỏng manh để chụp hình bên hoa sen.

 
Mọi năm, áo dài là trang phục được sử dụng nhiều hơn cả khi chụp ảnh tại đầm sen, thi thoảng có vài người táo bạo lắm mới diện áo yếm. Năm nay, dịch vụ cho thuê áo yếm được mùa, với trào lưu diện áo yếm chụp ảnh đầm sen nở rộ. Từ các thiếu nữ trẻ trung cho đến phụ nữ trung niên U50 đều táo bạo với áo yếm khi chụp ảnh sen.

Ngoài những bức ảnh tuyệt đẹp về tấm lưng trần mịn màng, eo thon thắt đáy lưng ong của chị em bên hồ sen khiến người xem mãn nhãn, trào lưu mặc áo yếm, thả rông ngực gặp phải nhiều ý kiến trái chiều từ phía cư dân mạng.
 
 

Nóng hừng hực với ảnh áo yếm, thả rông tại đầm sen của thiếu nữ 2
Những tấm áo vải thô còn có tác dụng che chắn được chút ít, nhưng vẫn không đủ để giấu đi hoàn toàn đôi gò bồng đảo cùng nhũ hoa của các cô gái.

 
Vài ngày vừa qua, rất nhiều bức ảnh thiếu nữ mặc áo yếm chụp tại đầm sen được lan truyền trên facebook. Vì áo yếm chỉ che phần trước, còn phía sau lưng để trần, nên hầu hết những người chọn trang phục này để chụp ảnh đầm sen đều không mặc áo lót. Tuy nhiên, thay vì sử dụng miếng dán ngực che đi đôi gò bồng đảo, rất nhiều chị em chọn cách thả rông. 
 
 

Nóng hừng hực với ảnh áo yếm, thả rông tại đầm sen của thiếu nữ 3
Các thiếu nữ dùng lá sen, hoặc gáo gỗ dội nước lên người, khiến cho áo càng thêm mỏng, ngực càng thêm lộ.

 
Những bức ảnh thiếu nữ váy mỏng buông lả lơi, áo yếm mong manh không thể che nổi đầu nhũ hoa nổi lên khiến facebook nóng hừng hực. Một vài chị em còn bạo dạn chụp những tấm hình dùng lá sen, hoặc gáo gỗ đổ nước vào người, khiến cho áo yếm càng thêm mỏng, ngực càng thêm lộ.

Vài tỏ ra thích thú với những bức ảnh như thế này. Họ cho rằng cơ thể phụ nữ là một tác phẩm nghệ thuật và việc phô bày, ghi lại hình ảnh tác phẩm nghệ thuật ấy không có gì sai trái.
 
 

Nóng hừng hực với ảnh áo yếm, thả rông tại đầm sen của thiếu nữ 4
Những hình ảnh này khiến cư dân mạng có phần "nhức nhối" và đưa ra lời chỉ trích gay gắt.

 
 
Một tờ báo mạng đăng câu trả lời của một cô gái tên N. về bộ ảnh mặc áo yếm, váy trắng mỏng, ướt át chụp ở hồ sen của mình: 

"Nhung tái hiện lại hình ảnh thiếu nữ với hoa sen xưa nhưng mang hơi hướng hiện đại, sáng tạo. Mình muốn lột tả nội tâm qua từng bức ảnh. Thể xác tất cả phụ nữ đều giống nhau cả thôi, chỉ khác cách họ thể hiện như thế nào...


Nóng hừng hực với ảnh áo yếm, thả rông tại đầm sen của thiếu nữ 5
Những bức ảnh thiếu nữ mặc áo yếm mỏng manh, thả rông ngực táo bạo chụp tại đầm sen đang được lan truyền rộng rãi trên facebook.


...Mình muốn mọi người có cái nhìn thoáng và rộng hơn về nghệ thuật, nghệ thuật không phải cứ che đậy thật nhiều mới đẹp mà là sự tinh tế khi mình thoát khỏi thể xác để đến với những cảm xúc đặc biệt hơn. Nhung tin những hình ảnh của mình không phản cảm mà để lại cảm xúc đặc biệt cho người xem".

Saturday, June 14, 2014

Dùng thuốc phòng say sóng và tàu xe



Dung thuoc phong say song va tau xe
 
 
Chuyện Cấm Cười - Theo Phụ nữ
 
 
"Say sóng" là hiện tượng thường xảy ra ở người chưa quen đi tàu thủy, máy bay, ôtô, hoặc những người có sự mất thăng bằng giữa thần kinh giao cảm và phó giao cảm. Để phòng ngừa, nên dùng thuốc trước khi sử dụng những phương tiện đó. 
 
 
Say sóng, say máy bay, say ôtô có những biểu hiện. Tim đập chậm, huyết áp hạ, người mệt lả, nôn mửa. tim đập nhanh, tăng huyết áp, thần kinh hưng phấn, nôn mửa.


Để dự phòng, trước khi khởi hành bằng tàu thủy, máy bay, ôtô, hoặc trong khi đang đi nếu thấy có triệu chứng muốn nôn thì nên uống 1-2 viên aeron hoặc Tylenol. Mỗi viên aeron chứa 0,1 mg scoponin camphorat và 0,4 mg hyoscyamin camphorat có tác dụng chống tiết cholin. Chú ý không uống quá 4 viên aeron trong 24 giờ.


Đối với người bị say sóng, trước khi đi tàu biển, chỉ nên ăn nhẹ, ngồi hoặc nằm đầu quay về phía sau tàu, nhìn vào một điểm ở xa, không nhìn vào các vật gần đang quay tròn, và cũng nên chuẩn bị sẵn túi nilon để chứa chất nôn khi cần.


Trong trường hợp bị say có nôn mửa liên tục, bệnh nhân cần được tiêm bắp một ống nautamin 60 mg hoặc uống 1-2 viên nautamin 90 mg để chống nôn, chống say. 


Ngoài ra, có thể tiêm dưới da 1-3 ống atropin 1/4 mg trong 24 giờ để chống tiết dịch, phối hợp với uống 1-2 viên gardenan 0,1 g để an thần.
BS. HOÀNG ĐỨC, Sức Khỏe & Đời Sống
(Theo_TuoiTre)




Friday, June 13, 2014

Giữ hộ chiếu an toàn

 


Chuyện Cấm Cười - Theo Phụ nữ


Hộ chiếu là "sổ thông hành" quan trọng mà bất kỳ khách du lịch nào cũng cần phải có. Nếu đánh mất nó, thủ tục làm lại không hề đơn giãn, đặc biệt là đối với du khách đang "Chu du bốn biển".

Để đảm bảo hộ chiếu của mình luôn được an toàn, bạn nên chú ý đến các vấn đề sau đây:

Sau khi được cấp hộ chiếu, du khách nên sao chép ra vài bản. Bạn cần phải giữ một bản và đưa cho người thân hoặc bạn bè giữ một bản phụ. Nếu gặp trường hợp hộ chiếu gốc bị thất lạc, hoặc bị đánh cắp, bạn sẽ có thông tin hộ chiếu phụ để được "cấp phép về quê" dễ dàng hơn.

Không nên để hộ chiếu lung tung trong phòng khách sạn, hay cất hộ chiếu ở ngăn quần áo lót, hộc bàn, máy tính, trong hộp trang sức, bởi những chỗ đó thường là nơi kẻ trộm sẽ lục soát đầu tiên. Hãy giấu nó ở những nơi không ai ngờ tới hoặc khó có thể tiếp cận được như két sắt, tủ đựng an toàn ở khách sạn.

Đừng mang theo hộ chiếu bên mình nếu không thực sự cần thiết. Nếu phải mang theo chúng với tiền mặt, thẻ tín dụng..... nên dùng ví nhỏ thay vì túi xách tay lớn, túi đeo vai hoặc ngang thắt lưng. Các loại túi xách này sẽ là mục tiêu "tấn công" của các tên trộm cướp.

Nếu đi du lịch trong nước, bạn không cần phải mang theo hộ chiếu mỗi khi xuống phố. Vì nếu không may bị mất cắp ví tiền có chứa hộ chiếu trong đó, sẽ nhọc công làm lại.

Nếu hộ chiếu của bạn bị mất hoặc thất lạc. Đặc biệt khi đang ở nước ngoài, hãy bình tĩnh thông báo cho cảnh sát địa phương, đại lý du lịch, đại sứ quán hoặc lãnh sự quán biết càng sớm càng tốt để được hướng dẫn kịp thời. Trường hợp này, một bản sao hộ chiếu đã được chuẩn bị sẵn trước đó sẽ là "vũ khí" đắc lực, để bạn có chiếc vé về nhà" dễ dàng hơn. Việc lưu giữ bản sao này đối với bản gốc. Nếu bạn có bản sao điện tử, hãy chắc chắn là nó đã được mã hóa trong một ổ đĩa đã được mã hóa.
(Đình Huệ)

Những vụ đâm chém điên loạn vì 'ngáo đá'

ngao2-1147-1402636698.jpg

 

Chuyện Cấm Cười - Theo Ngôi sao

 

Tự cắt của quý, giết bạn gái vì nghĩ là trằn tinh hay giết con ruột rồi chôn trong tường là các hành vi thực hiện trong cơn phê ma túy.


7h15 sáng 27/2, Vũ Đình Bình (22 tuổi, trú tại xã An Đồng, huyện An Dương, Hải Phòng) đã được người nhà đưa tới Bệnh viện hữu nghị Việt - Tiệp (Hải Phòng) trong tình trạng bê bết máu ở vùng kín. Bệnh nhân tỉnh táo, cho biết đã tự tay dùng dao lam cắt nát bộ phận sinh dục của mình. Sau đó, anh này được chuyển lên tuyến trên để phẫu thuật nối lại dương vật.


ngao4-6568-1402636698.jpg
Bệnh nhân đã được nối lại "của quý". Ảnh An Ninh Thủ Đô


Ca phẫu thuật kéo dài hơn 3 tiếng sau đó, các bác sĩ tiếp tục phải buộc hết tứ chi của bệnh nhân vì sợ cậu này trong cơn điên loạn có thể giật dương vật ra. Bình nghiện ma túy hơn một năm, chỉ bị quản thúc tại nhà, chưa đi cai nghiện.




Trần Mạnh Hà (31 tuổi, trú tại Định Công, Hà Nội) kết hôn cách đây gần chục năm và có 2 con trai. Do mâu thuẫn nên hai vợ chồng gửi người con trai út tên Bình, khi đó mới 10 tháng tuổi cho anh chị ruột nuôi. 


Sáng 22/12/2013, Hà đến đón con về nhà chơi tuy nhiên không đem con trả lại nhà anh chị. Nghi ngờ có chuyện không hay, gia đình báo công an. Chiều tối hôm đó, kiểm tra nhà Hà, cảnh sát phát hiện ở khe tường giáp ranh nhà thờ họ có vết xi măng mới. Thấy dấu hiệu lạ, nhà chức trách đào lên và phát hiện trong vỏ bao xi măng có xác bé Bình.


ngao5-9315-1402636698.jpg
 Nơi xảy ra vụ án.

Hà khai, do nghi ngờ đứa bé không phải con mình nên đã tìm cách giết. Đầu tiên, hắn thả con vào chậu nước cho chết ngạt rồi bỏ xác đứa bé vào bao xi măng và mang ra khe tướng chôn. Hắn sang nhà hàng món mua xi măng rồi thuê thợ xây láng một lớp lên trên. 


Trước khi vụ việc xảy, Hà ra từng nói có ai đặt camera vào bụng của Bình. Hà có biểu hiện ngáo đá, cách đó 2 tuần, gia đình đưa đi chữa trị, song không hiểu sao anh ta lại về nhà.




Khoảng 3h sáng ngày 2/1 tại Khoa Thần kinh sọ não, Bệnh viện Đa khoa St Paul (Hà Nội). Nạn nhân là chị Trần Thanh Dung (sinh năm 1963), bị ung thư đã di căn lên não.


Tối muộn ngày 1/1, em trai nạn nhân là Trần Tuấn Khương (sinh năm 1971) và con gái nạn nhân có mặt ở phòng bệnh. Y tá thấy họ ngồi trò chuyện, bóp chân cho chị Dung. 


ngao3-1-4980-1402636698.jpg
Chị gái của hung thủ đã bị cắt rời 1/3 chân phải.


Từ khi nhập viện, chị Dung lúc nào cũng ở trạng thái mê sảng, như bị ma nhập, có cảm giác như dòi bò trong người. Nghe thấy chị kêu đau, Khương đã điên cuồng dùng con dao thường để gọt hoa quả cứa mạnh nhiều nhát vào chân chị gái khiến phần chân đứt rời. 


Nghe tiếng hét kinh hoàng của bệnh nhân, y tá, bác sĩ và bảo vệ bệnh viện vội chạy đến, Khương còn cầm dao đe dọa. Khoảng 20 phút sau, anh ta vứt dao, nằm vật ra đất. Theo các bác sĩ, nạn nhân Dung bị cắt cụt 1/3 chân dưới đùi phải và không thể nối liền.


Tại cơ quan công an, Khương khai: "Nghe chị kêu có ma nhập nên tôi tưởng vậy nên cắt cho chảy máu cho con ma đi theo đường máu bỏ đi. Tôi không có ý thức gì cả”. Qua kiểm tra, Trần Tuấn Khương có dương tính với ma tuý.




Vào khoảng 22h ngày 13/12, sau khi sử dụng ma túy đá, Nguyễn Hữu Chính (sinh năm 1979, quê xã Bình Kiều, huyện Khoái Châu, Hưng Yên) và người tình là chị Đường Thị Hằng (sinh năm 1985, quê huyện Chiêm Hóa, Tuyên Quang) có quan hệ với nhau.


ngao1-3087-1402636698.jpg
Hung thủ và nạn nhân đã có quan hệ với nhau trước khi vụ án xảy ra.


Lúc này, trong cơn phê ma túy, Chính nghĩ chị Hằng là yêu tinh, đang... hút máu mình nên vùng dậy dùng móc áo và dao nhọn đâm chém loạn xạ vào người chị Hằng cho đến khi nạn nhân gục xuống. Sau đó Chính để chị Hằng nằm trên giường trong tình trạng chỉ mặc chiếc quần lót, rồi chui vào nhà vệ sinh của phòng trọ ngủ đến sáng. 


Tại hiện trường, thân thể chị Hằng có nhiều vết thương hở, máu loang lổ xung quanh cùng nhiều vết đâm sâu gần đứt lìa. Qua khám xét, công an thu giữ trong phòng 4 con dao (hai con bị gẫy chuôi), bộ dụng cụ sử dụng ma túy đá cùng một số vật chứng liên quan. Khi được hỏi, tên này luôn miệng nói: "Người yêu em giống như một con trăn tinh khổng lồ, khi hôn lưỡi nó như thọc vào tận ruột em để hút máu, nên cần phải giết chết".




Chiều ngày 7/3, tại một cửa cống đầy bùn đất ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh, một thanh niên bất ngờ nhảy xuống rãnh bùn vùng vẫy, la hét điên loạn, có dấu hiệu của việc ngáo đá. Bất chấp mọi người gọi, khuyên bảo, nhưng người này vẫn hét toáng lên và cho rằng mình đang bị truy sát nên phải chui xuống cống trốn. Anh ta chỉ được giải cứu khi lực lượng công an xuất hiện.


ngao2-1147-1402636698.jpg
Sau khi được lôi lên bờ, thanh niên này nhuộm đen bùn đất hôi thối


Sau đó, trưa 4/4, người dân ở đường Nguyễn Trường Tộ, TP Vinh (Nghệ An) lại phát hiện một thanh niên vừa chạy vừa la hét rồi chui vào ống thoát nước bằng bê tông. Một lúc lâu không thấy anh này chui ra, nhiều người đã tới thuyết phục nhưng không có kết quả. 


Sợ người này tử vong, người dân dùng xà beng cạy tấm bê tông để giải cứu nhưng không được vì anh này chui sâu vào vào phía trong. Gần một giờ sau, chỉ khi máy múc nâng tấm bê tông lên, nam thanh niên mới được đưa ra ngoài. Anh ta được đưa đi cấp cứu, với nhiều vết trầy xước trên người. Ông Nguyễn Thái Hiếu, Trưởng công an xã Hưng Đông cho biết, anh này gần 30 tuổi, thường trú trên địa bàn và có biểu hiện "ngáo đá".




Rạng sáng 16/10, khi đang phê thuốc Lê Phương Quý (sinh năm 1982, trú tại tập thể nhà Dầu, phường Khâm Thiên, quận Đống Đa, Hà Nội) đã dùng dây điện của máy sấy tóc siết cổ chị Bùi Thị Mai (trú tại Phụng Hiệp, Hậu Giang, tình nhân của Quý) đến chết.


ngao6-6863-1402636698.jpg


Hai người chung sống như vợ chồng và đã có một cậu con trai hơn 4 tuổi. Hơn một năm trở lại đây, Quý thường xuyên "đập đá" nên lúc nào cũng trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê. Bị chị Mai và anh trai mắng chửi là "điên", Quý lập tức nghĩ rằng anh trai và vợ mình đang cặp kè với nhau.


Không chỉ thế, bố của Quý do thương con nên mỗi khi Quý lên cơn, kêu đau đầu thì ông lại tiêm thuốc giảm đau cho con. Tuy nhiên, vốn không hợp bố, lại do kích thích của ma túy đá nên Quý luôn cho rằng bố muốn giết mình, rồi gả “vợ” Quý cho anh trai.


Sau khi giết chị Mai, hắn bên xác cô vợ hờ khóc đến tận sáng và gọi điện cho công an đến cứu, vì sợ ai đó đến cướp xác vợ đi. Trong lúc tỉnh táo, Quý nhớ lại: “Lúc ấy, em nghĩ là vợ em nó hét lên để đệ tử của ông già em đến cứu và giết em”.
SuZi tổng hợp

Hai cách sơ cứu khẩn cấp khi trẻ bị hóc thức ăn


 Hai cách sơ cứu nhanh khi trẻ bị hóc dị vật cha mẹ cần biết 2

 

 

Chuyện Cấm cười - Theo Trí thức trẻ


Hóc thức ăn đường thở là một trong những tai nạn cực kỳ nguy hiểm nhưng lại không được cha mẹ thật sự chú ý hoặc có lúc bị lãng quên.


Ngày 12/6 vừa qua, khoa Hồi sức cấp cứu (Bệnh viện Vân Đình, Hà Nội) đã tiếp nhận bé trai Nguyễn Việt Hà, 6 tuổi, trong tình trạng mất ý thức, ngừng thở, ngừng tim do ăn vải bị hóc. Mặc dù được các bác sĩ dùng mọi biện pháp để cứu chữa ngay nhưng vì được đưa đến bệnh viện quá muộn nên mọi nỗ lực của bác sĩ đều thất bại.

Hai cách sơ cứu nhanh khi trẻ bị hóc dị vật cha mẹ cần biết 1
Quả vải gây ra cái chết của bé Hà được các bác sĩ lấy ra trong quá trình cấp cứu. 

Thực tế, hóc dị vật trong đường thở đã khiến nhiều trẻ bị tử vong hoặc để lại những tai biến nặng nề. Nguy cơ trẻ bị hóc luôn rình rập từ rất nhiều tác nhân khác nhau, chưa kể tới những đồ vật xung quanh mà ngay cả những đồ ăn tưởng chừng như vô hại đều có thể biến thành thứ nguy hiểm có hại cho sức khỏe của bé. 

Việc sơ cứu vô cùng quan trọng, nó ảnh hưởng tới sự sống còn của trẻ chỉ trong gang tấc bởi nếu không sơ cứu kịp thời, dị vật sẽ chèn ép đường thở, chỉ sau 5 phút sẽ khiến bé bị ngừng thở. 

Sơ cứu nhanh khi trẻ bị hóc dị vật

Khi trẻ bị hóc dị vật, cha mẹ tuyệt đối không dùng tay móc họng trẻ. Điều này trong nhiều trường hợp sẽ khiến dị vật đi vào sâu hơn, trầy xước họng gây sưng tấy, trẻ càng khó thở hơn. 

- Nếu trẻ vẫn tỉnh táo, hồng hào, không khó thở, vẫn khóc được nói được thì giữ nguyên tư thế ngồi, nhanh chóng mang đến bệnh viện để bác sĩ kiểm tra, nếu đúng dị vật đường thở sẽ lấy ra.

- Nếu trẻ có biểu hiện tím tái, khó thở nặng, ngưng thở, không khóc được, không nói được thì sau khi gọi xe cấp cứu, cần phải tiến hành thủ thuật can thiệp kịp thời trong thời gian đợi xe tới.

Hai thủ thuật sơ cứu nhanh cha mẹ nào cũng nên biết

1. Với trẻ dưới 2 tuổi, dùng phương pháp vỗ lưng ấn ngực

- Cho trẻ nằm sấp trên cánh tay trái của người sơ cứu, đầu hướng xuống đất. Lưu ý giữ chắc để cổ và đầu trẻ khỏi bị tuột. Dùng gót bàn tay phải vỗ mạnh 5 cái vào vùng lưng giữa 2 xương bả vai của trẻ. 

Hai cách sơ cứu nhanh khi trẻ bị hóc dị vật cha mẹ cần biết 2

- Sau đó lật trẻ từ tay trái qua tay phải của người sơ cứu. Quan sát em bé xem có hồng hào chưa, có thở, khóc được chưa. Kiểm tra miệng trẻ xem có dị vật nào không và lấy ra. Nếu dị vật vẫn chưa ra ngoài hoặc trẻ vẫn chưa thở thì làm tiếp biện pháp ấn ngực. Lấy 2 ngón tay ấn vào vùng thượng vị (vùng trên rốn và dưới xương ức). Ấn mạnh 5 cái theo chiều từ trên xuống dưới liên tiếp.

Hai cách sơ cứu nhanh khi trẻ bị hóc dị vật cha mẹ cần biết 3

- Kiểm tra xem bé đã thở, khóc lại chưa, nếu chưa tiếp tục lặp lại động tác này cho đến khi xe cấp cứu tới. 

2. Với trẻ trên 2 tuổi, có thể dùng biện pháp ép bụng, còn được gọi là phương pháp Heimlich

- Trường hợp trẻ còn tỉnh

Để cho trẻ đứng. Người sơ cứu đứng phía sau lưng hoặc quỳ gối, choàng 2 tay ra phía trước ngang thắt lưng. Một tay nắm thành nắm đấm, một tay chồng lên tay còn lại, đặt ngay vào vị trí ở vùng thượng vị, dưới xương ức của trẻ. Ấn mạnh theo hướng từ dưới lên trên 5 cái thật mạnh liên tiếp. Nếu chưa hóc dị vật ra thì có thể lặp lại biện pháp này từ 6 đến 10 lần.

Hai cách sơ cứu nhanh khi trẻ bị hóc dị vật cha mẹ cần biết 4

- Trường hợp hôn mê, bất tỉnh

Đặt trẻ nằm ngửa. Người sơ cứu quỳ gối, tựa hai chân hai bên đùi trẻ. Nắm 2 bàn tay thành nắm đấm, đột ngột ấn vào dưới xương ức của trẻ. Ấn mạnh từ dưới lên trên 5 cái liên tiếp.

Trong tình huống bệnh nhân hôn mê và không thở được thì trước tiên phải bắt đầu bằng hà hơi thổi ngạt 2 cái. Nếu dị vật vẫn chưa ra, trẻ vẫn chưa thở được thì cần thì kết hợp vừa hà hơi thổi ngạt vừa dùng tay ấn, cho đến khi dị vật văng ra hoặc bệnh nhân khóc, thở được, hồng hào hơn.

Lưu ý:

- Cha mẹ cần lưu ý, sau các bước sơ cứu, nếu dị vật hóc ra được thì vẫn cần phải mang trẻ đến bệnh viện kiểm tra, đề phòng trường hợp có thể còn sót dị vật. 

- Để tránh trường hợp con bị hóc dị vật, cha mẹ nên dạy bé có thói quen tập trung cao độ khi ăn, tránh cười đùa, chạy nhảy, nằm ăn, và luôn để ý tới bé. Tuyệt đối không để bé tự ý bốc đồ ăn khi chưa có sự đồng ý, giám sát của cha mẹ. 

Hai bao tải của người mẹ khiến cả trại giam bật khóc

mẹ, tình mẹ, mẹ con, cảm động, câu chuyện


Chuyện Cấm Cười - Theo Vietnamnet
 

Có những thứ, phải khi mất đi rồi ta mới thấy nuối tiếc, mới thấy nó quan trọng với ta như thế nào...

Mẹ mới hơn 50 tuổi mà tóc đã bạc trắng đầu, lưng mẹ còng như con tép nhỏ, người mẹ gầy gò quá, bộ quần áo mẹ mặc đã sờn rách. Mẹ đi chân trần hằn cáu bẩn và loang lổ vết máu. Bên cạnh mẹ là hai chiếc bao tải cũ.

Lưu Cương phạm tội cướp giật, bị ngồi tù đã một năm. Từ ngày bị vào tù, Lưu Cương chưa có ai đến thăm.

Nhìn những phạm nhân khác thỉnh thoảng lại có người tới thăm nom, còn được người nhà mang đến bao nhiêu đồ ăn ngon, Lưu Cương nhìn thấy mà thèm, liền viết thư cho mẹ để mẹ đến thăm, nhưng không phải vì thèm những đồ ăn ấy mà vì Lưu Cương rất nhớ bố mẹ.

Sau khi gửi biết bao nhiêu cánh thư nhưng không có bất cứ hồi âm nào, Lưu Cương hiểu, bố mẹ đã bỏ rơi mình. Đau khổ và tuyệt vọng, Lưu Cương lại viết thêm một bức thư nữa, nói là “Nếu bố mẹ không đến thăm con, bố mẹ sẽ mãi mãi mất thằng con này”. Đây hoàn toàn không chỉ là lời nói suông, những phạm nhân bị vào tù do tái phạm đã không ít lần lôi kéo anh vượt ngục. Nhưng Lưu Cương vẫn chưa hạ được quyết tâm, nay bố mẹ không còn thương xót, đoái hoài đến mình, thì còn gì để lo lắng, vấn vương nữa.

Hôm ấy trời lạnh đến buốt da buốt thịt. Lưu Cương đang bàn bạc với mấy “đại ca đầu trọc” về chuyện vượt ngục thì có người gọi giật lại: “Lưu Cương, có người đến thăm!” Là ai được nhỉ? Bước vào phòng thăm tù nhân, Lưu Cương đứng sựng lại, là mẹ! Một năm không gặp, trông mẹ thay đổi nhiều đến mức con trai mẹ không nhận ra. Mẹ mới hơn 50 tuổi mà tóc đã bạc trắng đầu, lưng mẹ còng như con tép nhỏ, người mẹ gầy gò quá, bộ quần áo mẹ mặc đã sờn rách. Mẹ đi chân trần hằn cáu bẩn và loang lổ vết máu. Bên cạnh mẹ là hai chiếc bao tải cũ.


mẹ, tình mẹ, mẹ con, cảm động, câu chuyện

Hai mẹ con cứ thế đứng nhìn nhau. Chưa kịp đợi Lưu Cương mở lời, nước mắt mẹ đã trực trào từ đôi mắt mờ đục. Mẹ vừa giơ tay lên quệt nước mắt, vừa nói: “Tiểu Cương à, mẹ nhận được thư con, con đừng trách bố mẹ nhẫn tâm. Thực sự là không có thời gian đi được con ạ. Bố con…lại ngã bệnh, mẹ phải chăm sóc bố con, đường lại xa xôi...”.

Đúng lúc ấy, có anh quản giáo bưng đến cho mẹ Lưu Cương một bát mỳ trứng còn nóng hổi, nhiệt tình nói: “Bác ăn đi cho nóng rồi lại nói chuyện tiếp ạ". Mẹ Lưu Cương vội đứng dậy, xoa xoa tay lên người, nói: “Thế này sao được”. Quản giáo đặt bát canh vào tay mẹ Lưu Cương, cười, nói: “Mẹ cháu cũng tầm tuổi bác, mẹ ăn một bát mỳ trứng của con trai không được sao?” Mẹ Lưu Cương không nói gì nữa, cúi đầu ăn “sụp soạp”. Bà ăn một cách ngon lành như mấy ngày chưa được miếng cơm nào vào bụng.

Đợi mẹ ăn xong, Lưu Cương nhìn xuống đôi chân sưng đỏ, nứt bao vết máu của mẹ, xót xa hỏi: “Mẹ, chân mẹ sao thế? Giầy của mẹ đâu rồi ạ?”. Chưa kịp đợi mẹ trả lời, quản giáo liền tiếp lời: “Vì bác đi bộ nên mới thế, giầy của bác đã bị rách từ trước rồi.”Đi bộ sao? Từ nhà đến đây phải mất ba bốn trăm dặm, hơn nữa đoạn đường núi rất dài! Lưu Cương từ từ cúi người xuống, khẽ xoa lên đôi chân của mẹ: “Mẹ ơi, sao mẹ không bắt xe tới? Sao mẹ không mua giầy mới?”

Mẹ vội thu chân vào, nói: “Sao phải bắt xe chứ, đi bộ cũng tốt mà”, mẹ thở dài, “Năm nay lợn bị dịch, mấy con lợn ở nhà đều chết hết, vụ mùa năm nay thu hoach cũng kém, còn bố con... đi khám bệnh... cũng tốn bao nhiêu tiền... Bố con mà khỏe thì bố mẹ đã đến thăm con lâu rồi, đừng trách bố mẹ con nhé".

Anh quản giáo lau nước mắt, lặng lẽ rời đi. Lưu Cương cúi đầu hỏi: “Thế bố con đỡ hơn chưa mẹ?”.
Lưu Cương đợi mãi không thấy mẹ trả lời, vừa ngẩng đầu lên đã thấy mẹ đang lau nước mắt, mẹ nói: “Cát bụi hết cả vào mắt i, con hỏi bố con à? Bố con sắp khỏi rồi... Bố con bảo với mẹ là nói với con là đừng lo gì cho ông ấy, cố gắng mà cải tạo con ạ.”

Thời gian thăm phạm nhân đã hết. Quản giáo đi đến, trong tay cầm một ít tiền, nói: “Bác à, đây là chút tấm lòng của quản giáo chúng con, bác không thể đi chân trần về được bác à, nếu không, Lưu Cương sẽ đau lòng lắm ạ!”.

Mẹ Tiểu Cương xua tay, nói: “Sao thế được, con bác vẫn còn ở đây, các cháu cũng đủ vất vả lắm rồi, bác còn cầm tiền của các cháu thì tổn thọ cho bác lắm!”

Anh quản giáo run run giọng nói: “Phận làm con đã không những không cho bố mẹ được hưởng phúc, lại bắt bố mẹ già cả phải lo lắng suy nghĩ, để bác đi chân đất mấy trăm dặm đến đây, nếu lại để bác đi chân trần về, thì thử hỏi người con này có còn là người nữa không bác?”.

Lưu Cương không thể nói lại được gì, hét như xé giọng: “Mẹ!” Sau đó không nói thêm gì nữa, bên ngoài cửa sổ là tiếng khóc thút thít, anh quản giáo phải lùa đám phạm nhân đang lao động cải tạo ra chỗ khác.

Lúc này, có một người giám ngục bước vào phòng, cố tình lảng sang chủ đề khác: “Thôi đừng khóc nữa, mẹ đến thăm con trai là chuyện vui, đáng ra phải cười mới đúng, để tôi xem bác mang đồ gì ngon đến nào.” Vừa nói, người giám ngục vừa cầm ngược bao tải xuống. Mẹ Lưu Cương không kịp chặn lại. Mọi thứ ở trong bao rơi ra ngoài. Ngay lúc ấy, tất cả mọi người có mặt đều lặng người đi.

Bao tải thứ nhất bị rơi ra, toàn là bánh bao, bánh nướng bị nứt toác thành bốn, năm mảnh, cứng như đá, không cái nào giống cái nào. Không cần nói cũng biết đây là đồ mẹ Lưu Cương đi ăn xin trên đường. Mẹ Lưu Cương lúng túng, hai tay túm lấy góc áo, nói: “Con ạ, đừng trách mẹ đã làm như vậy, quả thật là ở nhà không còn thứ gì có thể mang đi được nữa….”

Lưu Cương hình như không nghe thấy gì, chỉ chăm chăm nhìn vào chiếc bao tải thứ hai, đó là một hộp tro cốt! Lưu Cương đứng ngẩn người, hỏi: “Mẹ, đây là cái gì thế mẹ?” Mẹ Lưu Cương thất thần, hốt hoảng, giơ tay ra ôm chặt lấy chiếc hộp: “Không….không có gì đâu con...” Lưu Cương giành lấy như phát điên, toàn thân run lên bần bật: “Mẹ, đây là cái gì?!”

Mẹ Lưu Cương ngồi phệt xuống như người mất hết sức lực, mái tóc bạc khẽ lay động. Một lúc sau, bà mới gắng gượng, nói: “Đấy là…bố con! Vì gom góp tiền đến thăm con, bố con đi làm quần quật không kể ngày đêm, bố con bị ngã gục vì suy nhược. Trước khi chết, ông ấy nói khi còn sống không đến thăm con được, ông ấy rất buồn, sau khi chết nhất định phải đưa ông ấy đến thăm con, ông ấy muốn nhìn con lần cuối…”.

Lưu Cương gào lên một tiếng như xé lòng xé ruột: “Bố, con sẽ thay đổi…”. Nói rồi, anh quỳ sụp xuống, va mạnh đầu xuống đất. Bên ngoài phòng thăm phạm nhân, phạm nhân lần lượt quỳ rạp xuống đất, tiếng khóc thảm thiết vang đến tận đến trời xanh...
  • N.T(sưu tầm)

Cô nàng bỏ đại học, thu nhập hơn 200 triệu một tháng

Ngoại thương, bỏ đại học


Chuyện Cấm Cười - Theo Vietnamnet


Bùi Thị Phương hiện sở hữu 4 trung tâm Anh ngữ , 1 nhà hàng Pizza và quán ăn sinh viên. Bỏ ngang ĐH Ngoại thương khi chỉ còn ít thời gian nữa là tốt nghiệp, Bùi Thị Phương quyết tâm đi theo con đường kinh doanh không bằng cấp. Suy nghĩ táo bạo của cô gái trẻ đã gây sửng sốt cho rất nhiều người.


Phương đã chứng minh quyết định của mình là đúng khi hiện tại bạn đang sở hữu các cơ sở kinh doanh với thu nhập thuộc “khủng” mỗi tháng. Phương còn ước mơ trở thành nữ tỷ phú Bill Gates của Việt Nam và tham gia nhiều hoạt động từ thiện.


Ngoại thương, bỏ đại học

Hi Phương, từ đâu bạn lại có niềm đam mê kinh doanh lớn như vậy?


- Từ năm nhất đại học. Mình ghét cảnh lên trường chém gió, mình cũng không thích nói chuyện phiếm linh tinh cho vui. Mình dành thời gian nhiều để gặp gỡ những người lớn tuổi hơn mình, đã ra trường và hỏi về sự thật của việc học đại học.


Không có một câu trả lời nào rõ ràng mà mình nhận được. Chỉ có một sự thật là chính các anh chị ấy cũng rất khốn khổ với công việc hiện tại hoặc chưa tìm được việc làm. Mình quyết định tự lo cho bản thân từ khi đó mà không quan trọng hóa cái danh đại học nữa. Dù FTU lúc đó là cả một sự tự hào.


- Quyết định không lấy bằng đại học để kinh doanh của bạn nhận được phản ứng như thế nào?
- Một môn học trên trường của mình lấy mất của mình 3 tiếng: lúc chém gió, lúc nghe vật vờ, lúc nghĩ linh tinh, lúc ngủ… mình chả học được gì nhiều. Nhưng với 3 tiếng đó gặp một người trưởng thành, mình có thêm bao nhiêu kinh nghiệm dùng được. Mọi người đều nói cố mà học nốt, phí, tiếc nhưng mà đi học mất thời gian của mình thì còn tiếc hơn.


Khi mới kinh doanh bố mẹ mình rất sốc, chửi mắng tơi bời kiểu “nuôi cho mày ăn học tử tế, đã từng làm rạng danh cả họ, giờ đi làm con buôn xấu mặt tao’’. Mình đã ngồi tâm sự với ba mẹ về lý do mình từ chối lấy bằng đại học nhưng không tác dụng nên vẫn quyết âm thầm làm. Bố mẹ cắt luôn tiền chu cấp đi học là 2,5 triệu/tháng. Lúc đó, mình cũng không sợ vì mình biết mình có thể tự nuôi lấy thân.


- Công việc kinh doanh hiện tại của bạn phát triển thế nào?


- Hiện tại mình tập trung vào lĩnh vực đào tạo là chính. Trung tâm ngoại ngữ của mình thành lập vào năm 2012 và hiện tại có 4 cơ sở ở Hà Nội. Trong 2 tháng tới mình sẽ xây dựng thêm trong Sài Gòn. Mục tiêu của mình là xây dựng trung tâm ở 63 tỉnh thành trong cả nước trong vòng 3-5 năm tới.

Hiện mình cũng đang sở hữu một nhà hàng Pizza, mỳ Ý và quán cơm gần trường ĐH Ngoại thương.


 - Với rất nhiều trung tâm tiếng Anh lớn và uy tín như hiện tại, bạn làm gì để tạo nên sự khác biệt?
- Mình định hướng trung tâm theo hướng đào tạo phát âm chuẩn và giao tiếp bài bản không TOEIC không IELTS. Đặc biệt hơn tụi mình cam kết bằng văn bản hoàn lại 100% học phí nếu không đạt kết quả đầu ra.

Mình chú trọng xây dựng văn hóa thân thiện, các học viên đi học phải vui, học được nhiều thứ, để xả stress chứ không  phải học theo kiểu gồng mình. Hiện tại mình cũng tổ chức những lớp học ngữ pháp miễn phí và lớp học miễn phí cho sinh viên nghèo.


Ngoại thương, bỏ đại học

- Thu nhập hàng tháng của bạn thế nào nhỉ?


- Cũng ở mức khá mà thôi. Mình cũng không có con số chính xác nữa, có tháng được 7-10 ngàn đô nhưng có tháng được tới 15 ngàn đô.


Mình có mong muốn sẽ giúp được nhiều người và làm từ thiện nên việc thu nhập này cũng góp một phần vào mong muốn ấy của mình.


- Người ta vẫn bảo, kinh doanh cần có sự mạo hiểm. Với bạn thì sao?


- Những người luôn sợ thì sẽ nghĩ là mạo hiểm. Người không sợ lại nghĩ là chẳng có gì mạo hiểm cả. Còn với mình, học đại học để ra trường không biết làm gì mới là mạo hiểm. Nhiều lúc thất bại cũng là một bài học, kinh nghiệm quý giá cho bạn về sau.


 - Là một người trẻ thành công, bạn chia sẻ gì với bạn bè đồng trang lứa?


- Mình muốn nói cho các bạn thế hệ 95, nếu muốn được làm gì đó to tát thì hãy gạt bỏ hết quá khứ, coi như mình không có gì. Đừng quan trọng quá vào tấm bằng đại học vì nó sẽ vô hình ngăn cản con đường đi của mình.


Hãy học hỏi, trải nghiệm và biến nó thành kỹ năng của mình. Đây là giá trị vô giá mà có thể dùng bất cứ đâu. Đừng sợ sai, đừng hoang mang về con đường phía trước. Các bạn giỏi hơn những gì mình nghĩ, chỉ cần tự tin nhìn thế giới với cái nhìn rộng mở và không ngừng học hỏi thì các bạn sẽ có được cái mình muốn.


- Bạn nghĩ sao khi những bạn nam lo ngại về người nữ giỏi hơn mình cả về công việc lẫn tài chính?


- Việt Nam 86 triệu dân, gần 1 nửa là nam giới. Lo gì không có người giỏi hơn mình (cười). Với lại tới một mức nào đó cái sự giỏi hơn không được đo bằng số tiền kiếm được, quy mô kinh doanh nữa mà là sự đồng điệu về trí tuệ, suy nghĩ mới là quan trọng.

 
- Mình đam mê làm từ thiện.


Mình đam mê một gia đình. Thực ra là dù tham vọng lắm lắm nhưng mình vẫn đặt gia đình là số 1. Người ta kiếm tiền chỉ để mua cái sự vui vẻ, thoải mái mà chung quy lại là hạnh phúc. Có tình yêu và hạnh phúc là sẽ có nhiều nhiều cái tiếp theo nữa. Gia đình là bệ phóng mà. Mình không nghĩ cứ đơn phương độc mã tới 28 -30 tuổi là sẽ thành công và giàu có hơn.


 Ước mơ trở thành một tỷ phú như Bill Gates của bạn hình thành như thế nào vậy?

- Thực ra nó xuất phát từ  mong muốn làm từ thiện, cụ thể là xây trường mồ côi. Từ nhỏ mình đã bị trẻ con hấp dẫn và mình tin những đứa trẻ mồ côi là những đứa trẻ đặc biệt. Mình muốn xây mái ấm cho chúng nó.


Bất kì điều gì khác thường một chút sẽ bị nói là quái dị, ngông cuồng thay vì dùng từ cá tính. Mình chả quan tâm ai đó nghĩ gì lắm. Tập trung làm việc của mình ngày càng tốt hơn chứ việc gì cứ phải sống uốn mình theo dòng chảy của xã hội.


- Dự định sắp tới của bạn?

- 2 tháng tới là thời điểm mình dự định đưa cơ sở kinh doanh mới vào Sài Gòn. Mục tiêu của mình từ giờ tới cuối năm sẽ xây ít nhất 2 cơ sở trong đó.


Ngoài ra mình dự tính sẽ xuất bản cuốn sách đầu tay vào cuối năm. 2 năm nữa sẽ thực hiện dự án mình đã ấp ủ lâu nay đó là trường dạy kỹ năng.

Thursday, June 12, 2014

Ly hôn vì chó

 


Chuyện Cấm Cười - Theo Phụ Nữ

Vợ tôi yêu chó đến kỳ lạ. Công bằng mà nói, trừ những vấn đề liên quan đến chó ra, vợ tôi là một phụ nữ  tốt. Nhưng, chỉ vì nàng yêu chó quá mức, nên ông chồng khốn khổ là tôi chỉ muốn bỏ của chạy lấy người.

Nhà chỉ có hai vợ chồng son, nhưng chó thì đến.... mười con. Ngày rước nàng về dinh, Xoài và Mận là "của hồi môn" vợ tôi đem theo từ nhà mẹ ruột. Theo lời nàng thì: "Anh phải cho em đem tụi nó theo, chứ không em nhớ lắm chịu không nổi đâu!". Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản, hai con chó cũng vui cửa vui nhà, chẳng sao. Không ngờ, nàng cứ lần lượt rước về hết con này đến con khác, con nào cũng có lý do chính đáng. Con Quít thì: "Ai bỏ nó ngoài đường, thấy tội nghiệp quá anh ơi.". Con Cam thì: "Chó nhà bạn em đẻ, nhìn dễ thương quá cho em nuôi nha anh".... Chỉ vài năm, nhà tôi đã đủ cả một "vườn trái cây" đến tận mười con. Cái "vườn trái cây" đó hành tôi đến khổ.

Tôi sợ nhất là tiếng ồn, đi làm về nhà chỉ mong được chút yên tĩnh nhưng mười cái miệng của "vườn trái cây chẳng bao giờ chịu khép. Phải chi có khách đến nhà, bọn nó sủa còn chấp nhận được, đằng này đi ngang trước cổng cũng "gầm thét". Không chỉ sủa người, cả bọn còn sủa mèo, sủa chuột, sủa thằn lằn, sủa lẫn nhau...... ; nhiều lúc nửa đêm còn thi nhau tru lên, hại tôi vừa mất ngủ, vừa bị hàng xóm mắng vốn.

Nhà tôi diện tích khoảng 100 m2, có một mảnh vườn be bé. Hai người ở thì rộng, nhưng thêm 10 con chó lại hóa chật. Tính tôi vốn sạch sẽ, ngăn nắp, nhưng khi đã ở chung cái "vườn trái cây" ấy, sạch sẽ và ngăn nắp trở thành một ước mơ xa vời. Vợ tôi vừa dọn được bãi phân trước cửa thì đã thấy bãi nước tiểu sau vườn. Mình vợ tôi dọn không kịp với tiến độ "sản xuất" của "vườn trái cây", nên nhà lúc nào cũng thoang thoảng "mùi hương" đặc trưng. Chưa hết, đàn chó còn phá như quỷ sứ: xé giày dép, nhai ghế salon, đào mấy gốc cây tôi trồng bật cả gốc.

Biết bao nhiêu thứ phiền phức khác, kể không xiết. Vài bữa lại có đứa bệnh, phải vất vả chở đi thú y, rồi chăm sóc như con mọn, chưa kể đến tốn kém tiền bạc. Có lúc cả đêm cắn nhau, sức đầu, mẻ trán, lại cũng phải thú y, phải vất vả chăm sóc.

Cũng vì chó mà vợ chồng cãi nhau như cơm bữa, hết chuyện này đến chuyện khác. Tôi không phản đối việc nuôi chó, nhưng nuôi một hai con là đủ, cả bầy như vậy ai chịu nổi. Tôi muốn cho bớt đi, nhưng vợ tôi cương quyết không cho bất kỳ con nào. Không ai chịu ai, mâu thuẫn ngày càng tăng. Gần đây nhất, vợ tôi tuyên bố thẳng thừng: "Muốn bỏ bất kỳ đứa nào, anh phải bước qua ..... xác em.

Xác nàng thì tôi không dám, nhưng đơn ly hôn thì tôi dám viết. Tôi viết đơn đây.
(Nguyên Quang)

Mẹo hay để hàm răng bạn luôn trắng và thơm tho


Những món ăn vặt như táo, dâu, lê, hành và cà rốt là những lựa chọn rất tốt để bảo vệ hàm răng của bạn  
Chuyện Cấm Cười - Theo Webphunu

Những món ăn vặt như táo, dâu, lê, hành và cà rốt là những lựa chọn rất tốt để bảo vệ hàm răng của bạn
Một nụ cười đẹp với hàm răng trắng bong là mong ước của nhiều người. Và có những cách đơn giản giúp bạn có được điều này, mà lại ít tốn kém. Sau đây là 5 mẹo giúp răng bạn trắng sáng hơn.

1. Súc miệng ngay sau khi ăn bất kỳ món gì

 

Ngay sau khi ăn bất kỳ món gì, hãy nhanh chóng súc miệng bằng nước lọc ngay lập tức để tránh các vết ố từ thức ăn dắt lại trong răng. Điều này nghe có vẻ đơn giản nhưng rất ít người có thói quen này và chỉ xỉa răng bằng tăm.

Hãy súc nước lọc ít nhất 30 giây, chắc chắn bạn sẽ thấy sự khác biệt lâu dài. Hơn nữa, đây cũng là cách giữ hàm răng chắc khỏe.

meo-hay-trang-rang-1
Có những cách đơn giản để hàm răng trắng đẹp ngay tại nhà.

 

2. Luôn thêm kem hoặc sữa vào cà phê của bạn

 

Nhiều người biết rõ cà phê làm vàng răng, nhưng không phải ai cũng bỏ được thói quen uống cà phê. Hãy cho thêm kem hoặc sữa vào cà phê, chúng có thể làm biến đổi tính chất của chất lỏng khiến cà phê khó bám vào răng bạn hơn.


meo-hay-trang-rang-2
 Hãy nhanh chóng súc miệng bằng nước lọc ngay lập tức để tránh các vết ố từ thức ăn dắt lại trong răng.

 

3. Ăn nhiều rau xanh

 

Rau xanh rất có lợi cho sức khỏe bạn, ngoài ra chúng còn có tác dụng làm trắng răng rất tốt. Hãy ăn nhiều cải xoăn và bông cải xanh, các khoáng chất trong rau có tác dụng bảo vệ răng khỏi các vết ố.


meo-hay-trang-rang-3
Rau xanh rất có lợi cho sức khỏe bạn, ngoài ra chúng còn có tác dụng làm trắng răng rất tốt.

 

4. Lựa chọn son môi một cách khéo léo

 

Sử dụng loại son môi đúng sẽ khiến răng bạn trông trắng hơn bình thường. Tránh sử dụng các loại son môi có sắc vàng đỏ hay hồng nhạt vì chúng thường làm màu vàng trên răng nổi bật hơn.

 

5. Ăn vặt hợp lý

 

Vì thức ăn là nguyên nhân chính dẫn đến vàng răng, hãy ăn vặt những thức ăn có thể khiến bạn tiết nước miếng nhiều hơn vì nước miếng cũng có khả năng tẩy vi khuẩn trên răng và làm trắng răng.

Theo Webphunu

Nghiên cứu mới giúp giảm cân hiệu quả

 


Chuyện Cấm Cười - Theo Phụ nữ


Có hai loại mỡ trong cơ thể người: mỡ trắng và mỡ nâu.

Mỡ trắng trữ năng lượng dưới dạng  lipid (triglyceride) và sản xuất các hormone, khi thừa mỡ trắng sẽ gây ra béo phì, gây hiện tượng tụ mỡ ở các vùng cơ thể như bụng, đùi, nội tạng...

Mô mỡ nâu - đốt calo (mỡ trắng) để sinh ra năng lượng và nhiệt lượng. Một người đàn ông không béo phì, với trọng lượng 68 kg, có thể có khoảng 15 kg mỡ, và trong số này có khoảng 60, 90 gr mỡ nâu. Nhưng dù chỉ 60 gr mỡ nâu cũng có khả năng đốt cháy 300 gr đến 500 gr calorie năng lượng mỗi ngày, và có thể giảm nửa kilogram mỗi tuần.

Mới đây các nhà khoa học ở Dana-Faber của trường Y khoa Havard Mỹ đã xác nhận sự có mặt của loại thứ 3 có tên là "beige fat - chất béo màu be", được xem như là đích nhắm của phương pháp mới chữa bệnh béo phì  .

Irisin - Nhân tố chuyển mỡ trắng thành mỡ nâu và mỡ be "beige fat cell".

Isisin là một loại hormone xuất hiện trong tế bào cơ khi hoặt động thể lực mạnh, Irisin có khả năng thúc đẩy quá trình biến đổi mô mỡ trắng thành mô mỡ nâu và cũng có thể đẩy nhanh tiến trình chuyển tế bào mỡ trắng thành tế bào beige fat.

Theo quan sát trong phòng thí nghiệm, hormone "Irisin" và "FGF21" (do mỡ nâu sản sinh) sẽ chuyển hóa các tế bào mỡ trắng thành tế bào mỡ nâu sau khoảng thời gian 6 ngày.

Việc chuyển mỡ trắng thành mỡ nâu sẽ giúp  cho quá trình đốt cháy mỡ, tiêu hao năng lượng, ngay cả khi nghỉ ngơi do đó sẽ giúp việc giảm cân được liên tục, bền lâu.


Truyện kinh dị: Sống trong mồ

 


Chuyện Cấm Cười sưu tầm


Chuyện vừa ly kỳ vừa khủng khiếp đã từng xảy ra với con người. Chuyện hoàn toàn có thật, chẳng phải do con người cố ý gây nên, nhưng đã để lại cho con người những ấn tượng kinh hoàng sâu sắc. 

Trong đời người, không có lúc nào đau khổ hơn là lúc hấp hối chờ chết, nỗi đau đớn ấy thật thống khổ và cuối cùng, thường chỉ xảy đến với từng người một, rất hãn hữu hoặc không bao giờ xảy đến với nhiều người cùng một lúc.

Trường hợp đau ốm nặng, hãy còn sống, nhưng lại bị xác định lầm là đã chết và đem đi chôn là loại tai họa gây nên những điều khiếp sợ tột cùng của con người. Nhưng may thay, thảm họa vừa nói cũng chỉ là hãn hữu lắm mới xảy ra. Có không ít căn bệnh, trong đó ranh giới để phân biệt giữa sự sống và cái chết thường rất mập mờ không rõ ràng, khiến cho các thầy thuốc chẳng ai dám nói khi nào sự sống sẽ kết thúc và cái chết đã bắt đầu. Nhiều khi quan sát các dấu hiệu bên ngoài tưởng chừng như đã chết rồi, nhưng thực ra bệnh nhân chưa phải là đã chết hẳn. Đó chỉ là sự ngừng nghỉ tạm thời của cơ thể.

Câu chuyện sau đây chính là mô tả về thảm họa chôn nhầm người còn sống và nỗi kinh hoàng của họ khi hồi tỉnh lại trong mồ. Họ đã xoay sở thế nào để thoát ra, họ may mắn ra sao khi được người khác phát hiện và cứu sống? Từ thực tế này, liệu có bao nhiêu người khác nữa đã bị chôn lấp như thế để nhận lấy sự thống khổ trước khi hồn lìa khỏi xác?

Cô vợ trẻ của một luật sư có tên tuổi trong thành phố, bị mắc một căn bệnh kỳ lạ khó xác định khiến các thầy thuốc của bà ta phải bó tay, không tìm ra nổi cách chữa trị. Sau một thời gian dài đau đớn, bà ta đã được các thầy thuốc kết luận là đã chết rồi. Không có ai nghi ngờ hoặc tìm ra được một dấu hiệu của sự sống nào, dù là nhỏ, để bác bỏ lời xác định này. Gương mặt bà ta chẳng còn chút sinh khí, bộc lộ vẻ lạnh lẽo của một thây ma. Đôi môi tái nhợt. Vạch mắt ra thấy con ngươi đã mờ đục. Thân thể cũng chẳng còn chút hơi ấm. Hơi thở thoi thóp cũng đã ngừng hẳn.

Người ta giữ thi hài trong 3 ngày trên giường bệnh, khiến cho cái xác đã trở nên cứng nhắc. Sau đó, đám tang diễn ra ngắn ngủi, vội vã để tránh khỏi sự phân hủy. Xác người đàn bà quý phái đó được bỏ vào quan tài, rồi được đặt trong hầm mộ của gia đình, một nơi u tịch hoang vắng đã ba năm chẳng có người lui tới. Thời gian qua đi, đủ kỳ hạn bốc hài cốt sang một cái quách bằng đá, người chồng đến hầm mộ, nhưng ông đã gặp một cảnh tượng kinh hoàng ... cùng với nỗi khiếp sợ, khiến cho ông phải lao người qua cửa hầm tháo chạy ra ngoài. Ông nhìn thấy thi hài vợ khô đét, da sát xương trong bộ khăn liệm, vải liệm trắng nơi cánh tay móc vào một cái đinh lớn ở cửa đang bị gió thổi lay động phấp phới.

Một cuộc điều tra tỉ mỉ được tiến hành và đã có đủ căn cứ để giải thích là: Sau một thời gian ngắn khoảng hai hoặc ba ngày gì đó, bà ta đã hồi tỉnh và sống lại. Bà ta đã vật lộn, tự xoay xở để mở nắp quan tài. Kết quả là nắp quan tài đã bung ra, lăn xuống nền hầm và bà ta đã thoát được ra khỏi quan tài. Một cái đèn vẫn còn nguyên đặt bên cạnh quan tài đã cạn hết dầu, chắc chắn là do dầu đã bay hơi. Trên bậc cao nhất của lối dẫn xuống cái hầm mộ kinh khủng đó, còn sót lại một mảnh vỡ của cái nắp quan tài và rõ ràng là bà ta đã dùng mảnh gỗ đó để làm đòn bẩy phá cổng sắt để thoát ra ngoài, nhưng có thể là do khiếp sợ và kiệt sức không phá nổi, bà đã ngất đi rồi sau đó chết hẳn. Khi thân thể đổ xuống, vải liệm vướng vào các móc sắt, nên thi hài không vật xuống nền mà bị treo lơ lửng đung đưa trên móc. Cái xác bị treo, phân hủy, khô dần và đét lại.

Vào năm 1810, một trường hợp bị chôn sống khác xảy ra ở Pháp. Sự việc xảy ra có những tình tiết còn ly kỳ hơn cả những chuyện bịa đặt, nhưng hoàn toàn chân thực. Nhân vật chính của câu chuyện là V, một cô gái trẻ, con nhà danh giá, giàu có và rất xinh đẹp. Trong số những người đến cầu hôn cô ta, có D, một nhà báo nghèo ở Paris. Tài năng, nhân cách và tính dễ thương của anh ta đã lọt vào mắt xanh của cô gái, và dường như anh ta cũng đã yêu chân thành cô gái. Kiêu hãnh vì sinh ra từ một gia đình quyền quý giàu sang, cuối cùng cô bỏ rơi anh ta và lấy một ông chủ ngân hàng tên R vừa nhiều tiền lại vừa là một nhà ngoại giao nổi tiếng.

Nhưng ngay sau đám cưới, cô gái đã bị người chồng đối xử lạnh nhạt, thậm chí còn bị ngược đãi nữa. Sau một số năm sống bất hạnh, cô ta chết - sự thật là cô ta chưa chết hẳn, nhưng người chồng lại tưởng cô ta đã chết. Cô ta được chôn cất chẳng phải là trong hầm mộ, mà trong một nấm mồ tại một nghĩa trang làng quê, nơi cô ta sinh ra. Đau buồn vì không lấy được nhau, và trong lòng vẫn còn bốc cháy ngọn lửa tình yêu nồng nàn dành cho cô gái. D người tình của cô ta đang sống tại một tỉnh xa, nảy ra một ước muốn lãng mạn là tìm đến khai quật mộ cô lên, cắt lấy mái tóc mượt mà của cô gái để giữ lấy làm vật kỷ niệm. Vào nửa đêm thì anh ta đào tới quan tài và bật được nắp lên. Dưới ánh sáng của ngọn đèn nhỏ, khi định đưa tay ra gỡ lấy mái tóc thì anh sững lại vì chợt nhìn thấy đôi mắt đẹp của người yêu mở to. Thì ra cô gái đã bị chôn sống, sau đó đã hổi tỉnh lại, nằm lịm trong quan tài ở trong trạng thái sống dở chết dở. Cô gái được cứu ra khỏi nấm mồ, đưa vào trong làng. Tuy không có những hiểu biết đầy đủ về các phương pháp hồi sức cấp cứu, nhưng anh cũng đã may mắn thành công trong việc làm cho cô ta sống lại. Cô nhận ra ân nhân của mình chính là người yêu cũ. Cô gái được anh chữa chạy chăm chút cho tới khi hoàn toàn hồi phục và xinh đẹp như xưa. Trái tim cô gái không phải là vô tình. Cô đã xúc động, mềm lòng trước tình cảm chân thành của D, và bài học cay đắng của cuộc sống bất hạnh trong hôn nhân mà cô đã trải qua cũng đã dạy cô hiểu ra nhiều điều. Cô không tìm về với chồng cũ, mà dâng tặng cuộc đời còn lại của mình cho D để đền đáp ơn cứu mạng. Cô đã cùng người yêu sang sống tại Mỹ. Hai mươi năm sau, cặp vợ chồng này quay trở về Pháp với ý nghĩ thời gian qua đi đã lâu chắc chẳng ai nhớ đến và nhận ra cô gái nữa. Họ đã sai lầm, vì vừa gặp lại lần đầu, ông R người chồng cũ của cô đã nhận ra ngay vợ mình, và ngay lập tức ông ta viết đơn khiếu kiện đòi lại quyền làm chồng. Mặc dù cô đã phản đối lại sự đòi hỏi của người chồng cũ, nhưng tòa án cứ chiếu theo luật pháp - không hề xét đến hoàn cảnh kỳ dị hiếm khi xảy ra như trường hợp của cô - họ đã xử cho người chồng cũ của cô thắng kiện.

Và câu chuyện khác nữa, một sĩ quan pháo binh người to lớn vạm vỡ bị ngã văng từ yên một con ngựa bất kham, và anh ta bị chấn thương sọ não. May mắn là chấn thương cũng không nặng lắm và ca phẫu thuật chữa trị đã thành công tốt đẹp. Anh bị mất máu nhiều, nên người ta đã tìm mọi cách cứu chữa cho anh. Tuy nhiên, dần dần anh lại bị rơi vào tình trạng mê man bất tỉnh, và cuối cùng người ta cho rằng anh đã chết. Vào một ngày ấm áp, anh được đem đi chôn cất một cách vội vã tại một nghĩa trang công cộng. Đám tang được tổ chức vào thứ năm. Ngày chủ nhật, liền sau đó, nghĩa trang đông nghịt người đến viếng, và tới khoảng trưa hôm đó mọi người xôn xao huyên náo khi nghe một nông dân nói rằng: trong lúc ngồi bên cạnh nấm mồ người sĩ quan, ông ta thấy đất bên dưới rung động, dường như người nằm trong mồ đang cựa quậy mạnh muốn rẽ đất để chui lên. Thoạt đầu không mấy người tin và quan tâm đến lời kể của người nông dân, nhưng khi nhìn thấy vẻ sợ hãi hiển nhiên và sự khẳng định nghiêm túc của ông ta, thì tất cả mọi người có mặt ở đó mới tin là ông ta không hề bịa đặt. Xẻng cuốc được mang đến và cái huyệt cũng không sâu lắm, nên chỉ một lúc sau đã thấy đầu chiếc quan tái ló ra, nắp quan tài bên trên bị kênh lên. Khi nắp quan tài được bật hẳn lên, thì mọi người nhìn thấy thi hài người sĩ quan pháo binh đầu gối lên thành quan tài, rõ ràng là đã trải qua một tình trạng hồi tỉnh lại và vật lộn tìm lối thoát.

Người ta lập tức chuyển thi hài người bị chôn sống vừa được khai quật khỏi mộ để chuyển tới một bệnh viện gần nhất. Các bác sĩ nhận ra anh ta vẫn còn sống nên các biện pháp cấp cứu được thực hiện gấp rút để anh ta thoát khỏi sự tắc thở. Vài giờ sau, anh ta hồi tỉnh lại và đã nhận ra những người quen biết. Bằng một giọng nói thều thào chậm rãi, anh kể lại tình trạng hấp hối và hồi tỉnh của mình cho mọi người nghe.

Anh đã bị người ta đem đi chôn cất vào lúc đang hôn mê bất tỉnh. May thay đất lấp bên trên thuộc loại đất xốp cho nên mặc dù bị ngột ngạt khó thở, nhưng không bị tắt thở hẳn, dưỡng khí vẫn còn lọt được vào trong quan tài đủ để cho anh ta sống sót. Tới lúc nghe thấy nhiều tiếng chân rậm rịch ở bên trên mặt đất, anh đã dồn sức đập và nâng nắp quan tài để đánh động cho mọi người bên trên biết mình còn sống. Anh ta nói chính là tiếng động và tiếng huyên náo ở bên trên đã thức tỉnh anh khỏi cơn mê triền miên, và khiến anh nảy ra ý định đánh động cầu cứu. Anh đã may mắn được cứu thoát khỏi tình huống tuyệt vọng hết sức khủng khiếp, mà mọi người đang có mặt chưa từng nghe nói đến bao giờ.

Lại một truyện khác về một bệnh nhân, mắc một căn bệnh mãn tính đang trên đà hồi phục, thì không may trở thành nạn nhân của một vài thầy thuốc bịp bợm. Phương pháp điều trị liều lĩnh của mấy thầy thuốc trình độ kém cỏi đó đã đưa đẩy bệnh nhân đến tình trạng mê man bất tỉnh. Đó là trường hợp của một luật sư trẻ ở Luân Đôn. Chuyện xảy ra vào năm 1831 đã làm xôn xao dư luận một thời.

Bệnh nhân ấy, ông E, mà thầy thuốc kết luận là đã chết vì bệnh sốt chấy rận, nhưng lại có một số những dấu hiệu không được bình thường, kích thích sự tò mò của các thầy thuốc khác. Họ nghi là cái chết còn do những nguyên nhân mờ ám khác nữa, nên đề nghị việc khai quật và khám nghiệm tử thi. Ngôi mộ được đào lên và thi hài được pháp y cho đem tới một bệnh viện tư.

Thông thường ở Luân Đôn thời đó, mỗi khi các bác sĩ pháp y cần mổ xẻ khám nghiệm tử thi, thì thườngh cho khai quật kịp thời, không để quá ba ngày sau khi chôn cất. Để quá thời hạn này, xác chết đã chuyển sang thời kỳ bị phân hủy, mọi thủ tục sẽ phức tạp hơn nhiều lần, ngay cả vị trí giải phẩu cũng không được phép tùy tiện chọn lựa nữa. Các bác sĩ ngoại khoa thường tiến hành mổ xẻ ở vùng bụng, trong khi nhìn bề ngoài xác chết vẫn còn tươi, có một số trường hợp trông giống như đang mổ xẻ cho người còn sống.

Trong trường hợp của ông E, có một sinh viên khoa ngoại, muốn thí nghiệm một phương pháp khám nghiệm mới, khác với thông lệ, nên không tiến hành mổ ở vùng bụng, mà giải phẩu ở cơ bắp vùng ngực. Đã bước sang ngày thứ tư, cái xác có nguy cơ bị phân hủy và thối rữa chẳng thể chần chờ được nữa. Vào lúc trời vừa tảng sáng, ca giải phẩu đã được tiến hành thận trọng nhưng rất khẩn cấp. Khi dòng điện cảm ứng được đấu tiếp xúc vào cái thi hài vừa được khai quật - mà nhìn vẻ ngoài dường như chẳng phải là xác chết mà là người còn sống, thì bệnh nhân từ từ nhổm dậy, rời khỏi bàn mổ bước ra giữa phòng. E, người vừa được đào lên từ nấm mồ ấy, đưa mắt nhìn quanh một lát rồi bật lên nói, nhưng những lời ông ta nói nghe thật khó hiểu, vì các âm tiết trong ngôn ngữ chưa trở lại được rõ ràng như người bình thường. Nói xong vài lời, bệnh nhân ngã vật xuống nền nhà.

Mọi người sững sờ vì sợ hãi. Việc ông ta bị chôn sống đã là một sự thực hiển nhiên, và điều này đã gây cho mọi người một ấn tượng mạnh mẽ. Rõ ràng là E hãy còn sống, dù chỉ tỉnh lại chốc lát rồi lại ngất xỉu. Người ta dùng thuốc để hồi sức cấp cứu, giúp cho ông ta hồi phục một cách mau chóng. Chẳng bao lâu, ông ta đã trở lại bình thường.

Các bác sĩ pháp y cùng tất cả những người tận mắt chứng kiến, đã từ sự ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, sững sờ về những điều kỳ dị đã xảy ra. Tuy nhiên, mức độ của những điều kỳ dị trên chưa phải là tột bực, mà những điều kỳ dị do chính miệng người bị chôn sống kể lại về khoảng thời gian sống ngột ngạt dưới mồ mới là những điều kỳ dị tột cùng.

Nạn nhân cho biết là kể từ lúc bị vùi sâu dưới huyệt, không có lúc nào là ông hoàn toàn mất hết khả năng nhận biết, ông vẫn hiểu được tất cả những điều đã xảy ra với ông, chỉ có điều là không còn khả năng gượng dậy và cũng chẳng còn khả năng nói lên thành lời để mọi người hiểu được hoàn cảnh của mình. Muốn nói lên: "Tôi hãy còn sống!" nhưng quai hàm và mọi cơ bắp đã cứng, âm thanh tắc bên trong cổ  họng, và dường như nhịp thở rất yếu ớt cũng gần như tắt hẳn, làm cho mọi người lầm tưởng là ông ta đã từ giã cõi đời.

Có những trường hợp chôn lầm người còn sống, mà sau đó không phát hiện ra, nạn nhân của thảm họa. Áp lực ngột ngạt dồn nén hai lá phổi là không khí ẩm ướt của lớp đất vùi bên trên, sự bám dính bức bối của vải liệm, không gian tù hãm trong chiếc quan tài hẹp, và trùm lên tất cả là đêm tối mịt mùng vô tận.

Sự trầm lặng giống như sự trầm lặng do biển cả nhấn chìm mọi vật tạo nên, đồng thời một sự sợ hãi đến khiếp đãm khi cảm nhận thấy loài giun đất - mắt không nhìn thấy chúng nhưng sự cảm nhận thì lại quá rõ ràng - đang dũi sâu xâm nhập vào phần mềm của thân thể.

Trong bối cảnh tù túng bế tắc đó, nằm dưới huyệt nạn nhân khao khát lớp không khí trong lành và thảm cỏ xanh bên trên. Họ nghĩ đến người thân, bạn bè, và mong ước được cứu vớt. Nhưng họ cũng ý thức được rằng: nếu quả là số mệnh họ đã hết, thì cầu xin sớm được kết thúc để họ thoát khỏi nỗi thống khổ quá sức chịu đựng của con người.



Hãy giữ cho lá gan luôn được khỏe mạnh

 


Chuyện Cấm Cười - Theo Phụ nữ


Rượu gây nhiễm độc gan, làm tổn thương tế bào gan, viêm gan, xơ gan. Chức năng của gan là tiêu hóa, hấp thụ thức ăn, tạo ra các chất quan trọng cho cơ thể, chuyển hóa các hoạt chất chữa bệnh, lọc máu, giải độc, bài tiết các độc tố cơ thể ra ngoài. Khi vào cơ thể rượu được chuyển hóa thành aceadehyd, rất độc đối với gan.

Nếu uống 1/3 lít rượu mỗi ngày, trong một thời gian dài, lượng acetaldehyd sinh ra nhiều, vượt khả năng chuyển hóa của gan thì tế baò gan sẽ bị nhiễm độc và viêm gan là điều không thể tránh khỏi. Viêm gan do rượu phụ thuộc cơ thể từng người (có người bị sau một năm nghiện rượu, có người sau cả chục năm mới bị).

Khi tế bào gan bị viêm và hư hại kéo dài khiến các tế bào chết dần sẽ được thay thế bằng mô xơ và bắt đầu cho quá trình sơ gan. Khoảng 12 - 20 % số người dùng 120g cồn/ngày/sau 10 năm sẽ bị sơ gan. Thời gian uống rượu càng dài. Lượng rượu uống càng nhiều thì càng tăng tỷ lệ xơ gan, xơ gan do rượu nặng thêm nếu đồng thời cũng bị nhiễm virus. Khi đã bị xơ gan thì việc ngưng uống rượu cũng khó cứu được lá gan trở lại trạng thái ban đầu. Gan nhiễm mỡ là giai đoạn sớm nhất của bệnh gan do rượu.

Rượu khi vào cơ thể sẽ được hấp thu vào máu trực tiếp mà không cần phải thông qua quá trình tiêu hóa như các loại thức ăn khác. Cơ thể sẽ hoạt động thải rượu ra ngoài ngay khi được hấp thụ vào máu, một phần nhỏ được thải ra theo tuyến mồ hôi, nước tiểu, hơi thở, đa số còn lại (khoảng 90%) sẽ được chuyển hóa ở gan. Quá trình đào thải hoặt động tốt khi co men xúc tác NAD (nadnicotintamid - dimudentid - ademin - dinudentid) do gan sản xuất với số lượng hạn chế, chỉ đủ khả năng chuyển hóa khoảng 7g ethanol /giờ tương đương khoảng một lon bia hoặc 30 ml rượu 50 độ) khi uống nhiều hơn mức độ trên,  lượng cồn sẽ tích tụ gây độc cho cơ thể, đặc biệt gan là cơ quan chịu tác động trực tiếp, các độc tố này làm tăng nồng độ men gan, làm tổn thương tế bào gan.

Viêm gan do rươợ có thể gây tử vong, nhất là ở những người có bệnh gan từ trước. Hình ảnh gan ở những bệnh nhân viêm gan do rượu rất thay đổi từ không có triệu chứng nào đến tổn thương gan nặng nề, gây nguy hiểm đến tính mạng với tỷ lệ tử vong cao. Nguyên nhân tử vong thường do tăng áp lực tĩnh mạch cửa, biến chứng giãn tĩnh mạch thực quãn dẫn đến nôn ra máu ồ ạt, không cầm được sẽ dẫn đến tử vong rất nhanh.

Ở những người bị viêm gan do siêu vi C, rượu có thể đẩy nhanh tiến trình xơ hóa trong gan,  những người đã bị sơ gan vì bất cứ lý do gì, nếu uống rượu sẽ làm gan ngày càng suy yếu nhanh hơn và nặng hơn. Bên cạnh lượng rượu sử dụng thì giới tính (nguy cơ cao hơn ở nữ giới), bệnh lý có sẵn như đái tháo đường, hay béo phì hay các yếu tố di truyền cũng góp phần vào mức độ nặng của viêm gan do rượu. Ngoài ra, nam giới nghiện rượu có thể gây ra rối loạn nội tiết, tăng sản xuất estrogen, giảm testoteron dẫn đến tình trạng to vú giảm khả năng tình dục.

Triệu chứng nhiễm độc gan do rượu

Viêm gan do rượu là tình trạn viêm và hoại tử tế bào gan với các triệu chứng rõ nét sau: mệt mỏi, chán ăn, ăn không tiêu, đầy bụng buồn nôn, ợ chua, đau hạ sườn phải, sốt, vàng da, dị ứng mẫn ngứa, mề đay, men gan, dịch mật trong máu tăng cao, giảm bạch cầu, tiểu cầu, xuất huyết trong, tăng mỡ gan, máu, hoại tử tế bào gan, gây sơ gan, suy gan, thỉnh thoảng có rối loạn tâm thần.

Trường hợp xơ gan do rượu đôi khi không có triệu chứng hoặc triệu chứng giống như viêm gan. Trường hợp xơ gan có biến chứng xuất hiện các dấu hiệu là tăng áp lực tĩnh mạch cửa kèm với lá lách to, bụng cổ trướng, suy thận (hội chứng gan thận) hoặc giảm sút tinh thần do gan, trường hợp này người bệnh có các hành vi không làm chủ được bản thân hoặc có thể tiến triển thành ung thư gan.

Các bệnh gan nên phòng ngừa và điều trị sớm

Các nguyên nhân sơ gan do là do uống rượu quá nhiều và thường xuyên. Ở Mỹ xơ gan là nguyên nhân thứ ba gây tử vong cao nhất chỉ sau bệnh tim mạch và bệnh ung thư ở lứa tuổi từ 45 - 65. Nếu người nghiện rượu vẫn tiếp tục uống rượu khi gan đã bị thương tổn sẽ nhanh chóng gây tử vong.

Bệnh gan nếu phát hiện sớm thì việc điều trị sẽ có kết quả tốt, vì gan có thể hồi phục. Phát hiện ở giai đoạn muộn như đã sơ gan hoặc ung thư gan, việc điều trị sẽ rất khó khăn, kéo dài và rất tốn kém, một liệu trình điều trị viêm gan bằng Interferon kéo dài từ 6 - 18 tháng sẽ tốn hàng trăm triệu mà tỷ lệ chữa khỏi chỉ là 20% và gây rất nhiều tác dụng phụ, vì khi đó gan không còn khả năng hồi phục và có rất nhiều biến chứng.

Trong điều trị bệnh gan, ghép gan tiến triển rất hiệu quả. Tuy nhiên, việc này rất phức tạp và tốn kém. Hơn nữa nếu sau ghép gan vẫn tiếp tục uống rượu, thì gan được ghép có thể tiến triển thành xơ gan. Những người uống rượu nên đi xét nghiệm định kỳ để phát hiện sớm những tổn thương của gan.

 
Copyright © 2013 Chuyện Cấm Cười (Pmanth) | Powered by Blogger