Tiền thì đã có tiền
già,
Cơm thì cứ việc cơm
nhà mà xơi.
Cơm nhà quen miệng quá
rồi,
Cá kho khô với một
nồi canh chua.
Thu Đông tám tiết bốn
mùa,
Cá kho với lại canh
chua đều đều.
Ăn hoài kể cũng chán
phèo,
Nên chi nhớ những bún
riêu phở bò.
Cơm nhà ăn cốt để
no,
Phở kia muốn xực để
cho lạ mồm.
Vợ về quê vắng mấy
hôm,
Ung dung gà vọc niêu
tôm tha hồ.
Mặc tình phở nạm
phở bò,
Mỗi ngày một cử ăn
cho sướng mồm.
Thế nhưng chỉ được
mấy hôm,
Tự nhiên cảm thấy
thèm cơm vợ nhà.
Tần ngần mới ngẫm
nghĩ ra,
Phở kia chỉ để ăn
qua bên ngoài.
Đâu bằng rau muống
chấm tương.
Cá kho khô bỏ tí
đường làm duyên.
Cơm nhà no bụng lại
hiền,
Dù ăn chi cũng khó
quên cơm nhà.