Monday, March 30, 2015

Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ (P/11)

Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ (P/11)


 
By Pmanth

Điền, người thứ hai đã xuất hiện trong đời Thảo. Nhưng tình cảm của Thảo sẽ như thế nào, nàng có thực sự quên được Minh, mối tình đầu, tuy ngắn ngủi nhưng lại quá sâu đậm.

Nhỏ ơi, mi đang nghĩ gì mà người cứ thẫn thờ ra như thế?

Ừ... phải rồi, Phượng đang nói gì vậy nhỉ?

Ôi trời!.. ông anh của mình hỏi, Thảo có cho phép anh ấy được làm quen?

Thảo lẫn thẫn.

Anh của Phượng thì cũng như anh của mình, sao ông ấy lại khách sáo thế nhỉ!

Nhỏ đã hứa rồi đấy nhé.

Chiều Thứ Bẩy tuần này, nhà mình có mở môt bữa tiệc nhỏ, anh mình thỉnh thoảng muốn tụ tập bạn bè lại vui chơi, Thảo cũng tham dự nhé!

Ừ... để mình xem... 

Xem.. xem cái gì nữa. Thảo sẽ hối hận nếu từ chối lời mời của mình đấy!
 

Mình sẽ đi cùng với nhỏ Thuận.

Thế thì càng vui, hai bạn nhớ tới đúng giờ đấy.

Tiệc sẽ bắt đầu vào lúc 7 giờ tối.

Mấy hôm nay, Thảo hơi mệt vì học hơi nhiều, cô bé sắp sửa thi Tú Tài 1. Đầu óc lúc nào cũng nặng trĩu như mớ bòng bong vì mấy cái công thức toán và vật lý...

Thôi thì, gặp gỡ bạn bè để thư giãn cũng tốt.

Chiều Thứ Bẩy, Thảo trong chiếc đầm trắng, có điểm những chùm hoa nhỏ màu đỏ, trông thật dịu dàng.


Hai cô nàng đến nhà Phượng vào khoảng gần 8 giờ tối.

Nhà của Phượng là một căn nhà có 3 tầng lầu ở cuối hẻm. Trước sân trồng rất nhiều hoa hồng, một giàn hoa giấy màu tím nhạt, leo đầy trên cái cổng hình vòng cung, trông thật vui mắt.

Trong nhà có tiếng đàn, trống.

Thuận bấm chuông. 

Một anh chàng cao gầy, rất đẹp trai, bước ra, cười thật tươi nói.

Chào hai cô bé, anh là Điền, rất hân hạnh được gặp hai em.

Thảo nói.

Bọn em cũng rất vui vì được gặp anh.

Xin mời, mọi người đang đợi chúng ta.

Bước vào bên trong nhà, khung cảnh tranh tối, tranh sáng, căn phòng khách khá rộng, một quả cầu làm bằng kính với nhiều hình vuông nhỏ được nối kết lại, sáng lấp lánh treo giữa phòng đang quay nhè nhẹ, tỏa ra ánh sáng lung linh muôn màu, ban nhạc được đặt giữa phòng, ngay bên dưới quả cầu.

Các bạn trẻ, trai gái đứng, ngồi chung quanh khá đông.

Thức ăn nhẹ và một cái bánh sinh nhật to được bày biện trên một cái bàn thật dài, đặt sát vách ở cuối dãy. Tiếng cười nói inh ỏi, Thảo và Thuận không quen ai trong bữa tiệc này, ngoài Phượng và với Điền chỉ được mới vài phút trước đó.

Điền hỏi:

Hai em uống gì? Nước trái cây hay Champagne?

Anh cho bọn em nước trái cây được rồi.

Điền trở lại với hai ly nước nho. Hai em hãy tự nhiên nhé!






Thảo đảo mắt tìm Phượng.

Con bé chắc còn mãi trang điểm hay bận bịu ở đâu chưa thấy. 

Thảo hỏi Điền:

Phượng đâu rồi anh?

À...chắc là đang chạy loanh quanh đâu đấy. Lúc đó, Phượng cũng đang từ phía nhà sau đi lên. 

Hôm nay, con bé mặc chiếc đầm màu xanh nhạt, tóc vén cao trông thật dễ thương.

Phượng cũng vừa nhìn thấy Thảo.

Hai bạn đến trễ vậy, mình cứ tưởng bị Thảo cho leo cây luôn rồi chứ!

Điền từ lúc Thảo đến, sau khi lấy nước cho hai đứa vẫn đứng cạnh Thảo, nói gì đó với Thảo, nhưng vì trong nhà hơi ồn, nên Thảo không nghe được gì, nhưng cô bé cũng cứ ừ, à, vâng.. dạ đại cho xong.

Đèn bỗng bật sáng.

Phượng bước ra giữa phòng, cầm micro thử xem âm thanh tốt chưa, đoạn giới thiệu.

Chào mọi người, và tất cả các bạn.

Cám ơn mọi người tối hôm nay đã có mặt trong bữa tiệc nho nhỏ này, để cùng chúc mừng sinh nhật anh Điền, cũng là nhân vật chính của đêm nay.

Đèn chợt tắt, căn phòng chìm trong ánh sáng lung linh của những ngọn nến.

Phượng nói tiếp:

Chúng ta hãy cùng hát mừng sinh nhật cho anh ấy!

Xin mời anh Điền bước ra để chuẩn bị thổi nến!

Tiếng nhạc trổi lên bài Happy Birthday, mọi người vỗ tay cùng hát vang.

Điền bước ra, đến bên cạnh chiếc bánh sinh nhật, chờ các bạn hát xong, Điền vui vẻ thổi nến và nói cám ơn tất cả mọi người.

Phượng hỏi: 

Đố các bạn chiếc bánh hôm nay có bao nhiêu ngọn nến?

Cả đám lao nhao, bao nhiêu, bao nhiêu?

Nếu muốn, các bạn cứ đếm thử xem, xin mời mọi người, ai muốn lên đây đếm.

Các bạn của Điền, nhốn nháo, ê Điền, để tao đếm cho, này nhé! 26 hay 27 nhỉ?.

Phượng nói.

Xin mọi người chú ý, hôm nay chúng ta có hai người bạn mới, để Phượng giới thiệu cho mọi người làm quen nhé!

Xin mời, Thảo hay Thuận lên đây đếm nến. Rồi tiện thể, giới thiệu thân thế và sự nghiệp của mình cho mọi người biết .

Cả bọn cười ầm, đúng.. đúng.

Tiếng ồn ào cứ như ong vỡ tổ, đám con trai hét lên.

Ý kiến hay đấy

Mời hai người bạn mới bước ra để mọi người được chiêm ngưỡng dung nhan tí nhé!

Thảo mắc cở bảo:

Thuận lên đi, Thảo ngại lắm. 

Thuận nói: 

Thảo phải lên thì thích hợp hơn.

Lúc đó, Điền đã đến bên Thảo, chàng tươi cười, khoác vai Thảo và Thuận nói:
 

Đừng sợ bọn nó, anh sẽ hộ tống hai em, đừng lo.

Thảo đành phải bước theo Điền, đến bên chiếc bánh sinh nhật.

Điền đưa micro cho Thảo và nói:

Trước tiên, em hãy tự giới thiệu về em với mọi người nhé!

Thảo bối rối, đỡ lấy micro.

Xin chào mọi người, em tên Thu Thảo và bạn của em là Thuận, đang học lớp 12, Ban A, bạn học cùng trường với Phượng. 

Rất mong được làm quen với tất cả.

Giọng của đám con trai ồn ào hẳn lên, được lắm, được lắm, chúng ta hãy vỗ tay để đón chào hai người bạn mới.

Em được mọi người hoan nghênh và chào đón rồi đó. 

Thảo, bây giờ em hãy đếm đèn cầy để biết anh bao nhiêu tuổi nhé?

Thảo cười nhẹ.

Vâng, thế anh cứ nói cho em biết luôn đi, để em khỏi mất công đếm, cả đám người cứ nhìn chăm chú vào em, thật ngại quá.

Có anh bên cạnh em đừng lo! Cứ từ từ mà đếm đi cô bé.

Thảo đành đưa từng cây đèn cầy lên để mọi người cùng đếm.

Một ....năm... mười ... hai mươí.... hai mươi bẩy.

Cả đám con trai láo nháo. 

Chúng mày ơi! Thằng Điền gà tồ nhà mình chỉ mới có 27 cái xuân xanh thôi, còn trẻ chán.

Rồi cả bọn lại cười vang.

Em giúp anh cắt bánh chia cho mọi người nhé!

Vâng. 

Thảo và Điền cắt bánh, Phượng cũng giúp anh, mang bánh chia cho mọi người.

Ăn bánh xong, thì đến mục ca hát, mọi người lần lượt lên hát tặng cho Điền.

Thảo thấy hơi mệt nên xin phép về trước.

Điền nải nỉ, sao em về sớm vậy, hãy ở thêm với bọn anh một lát.

Em chỉ xin phép được đi đến 9 giờ thôi.

Thôi được, anh sẽ đưa em một quãng nhé!

Không cần đâu, bọn em về cùng nhau được rồi.

Anh hãy lo tiếp đãi bạn bè.

Tụi nó bận lo hát hò chẳng để ý vắng anh đâu, em đừng lo.

Anh muốn đưa em một đoạn.

Cám ơn anh.

Đừng khách sáo nữa cô bé.

Xin lỗi anh. Bọn em không biết hôm nay là sinh nhật của anh.

Với anh thì ngày nào cũng là sinh nhật.

Vui nhỉ?

Em sẽ gửi Phượng quà sinh nhật cho anh sau nhé!

Thôi đừng, anh không còn ở cái tuổi mong được quà sinh nhật đâu, em đừng bận tâm về chuyện đó!.







Đón đọc kỳ tới

Post a Comment

 
Copyright © 2013 Chuyện Cấm Cười (Pmanth) | Powered by Blogger