ĐÔI MẮT TÌNH YÊU
Trong công viên, cô gái hỏi chàng trai :
- Anh có yêu em không ?
Chàng trai :
- Tại sao bạn hỏi tôi như vậy ?
Cô gái :
- Không có gì. Chỉ vì tôi không hiểu tại sao bạn lại yêu một người mù như tôi thôi ?
Chàng trai nói :
- Bạn không mù, chỉ là đôi mắt bạn không thể nhìn thấy. Nhưng đôi tai bạn nghe được và trái tim bạn còn sáng hơn đôi mắt kia.
Cô gái :
- Tôi không tin. bạn không cần an ủi tôi đâu. Tôi biết tôi không xứng với bạn.
Chàng trai :
- Tại sao bạn nghĩ bạn không xứng với tôi ? Bạn có nhìn thấy tôi đâu. tôi xấu lắm. Còn bạn rất xinh đẹp.
Cô gái :
- Một cô gái mù như tôi thì làm sao dám chê ai xấu. Ước gì tôi có thể nhìn thấy khuôn mặt của bạn nhỉ ?
Chàng trai :
- Chỉ sợ bạn nhìn thấy tôi rồi, bạn không dám đứng gần tôi nữa. Đùa thôi. Tôi không xấu đâu nhé.
Chàng trai nói :
- Bạn ....đồng ý làm người yêu của tôi nhé. Tôi hứa sẽ chăm sóc bạn đến suốt đời.
Cô gái bật cười. Chưa bao giờ cô nghĩ sẽ có một chàng trai thổ lộ tình cảm với một đứa con gái mù lòa như cô. Bao nhiêu ngày qua cô cũng cảm nhận được tình cảm của chàng trai dành cho cô. Đã có lần cô nói thích chàng. Nhưng chưa một lần nói yêu. Không hiểu sao cô cảm thấy thật ấm áp khi cô ở bên chàng. Nhưng cô vẫn muốn thử thách chàng, một lần nữa thôi..... cô nói :
- Nếu có một ngày em có thể nhìn thấy được mọi vật, em sẽ là vợ anh
Chàng trai vui mừng hỏi cô gái :
- Bạn nói thật chứ ! Bất kể tôi có là người như thế nào ?
Cô gái mỉm cười nói :
- Tôi hứa đấy !
Vài ngày sau.....
Chàng trai báo cho cô gái một tin mừng, bệnh viện nói đã tìm thấy giác mạc để thay cho cô. Một người tốt bụng nào đó đã hiến tặng.
Một tháng sau.....
Cô gái vui mừng khi có thể nhìn thấy mọi vật chung quanh mình. Cô soi vào gương và thấy gương mặt của một cô gái khá xinh đẹp - là cô. Bên cạnh là một chàng trai không đẹp lắm nhưng rất nam tính - là chàng
Chàng trai hỏi :
- Bạn còn nhớ bạn đã hứa gì với tôi không ?
Cô gái nói :
- Tôi nhớ ! Tôi đã nhìn thấy mọi vật, Tôi đã hứa....
Cô gái bỗng dưng im bặt. Cô nhìn vào mắt chàng trai....Một đôi mắt không có ánh sáng.....Ngỡ ngàng......Chưa bao giờ cô nghĩ......Thì ra chàng trai cũng như cô.......chàng cũng mù như cô trước kia.....Tại sao chàng trai chưa bao giờ nói với cô......Cô thầm nghĩ :
- Chẳng lẽ cô lại đồng ý làm vợ một người mù sao ? như vậy thì khổ lắm.......Thế là cô lạnh lùng nói với chàng trai :
- Xin lỗi bạn. Tôi không nhớ. Tôi đã quên rồi .
Nhưng .....Chàng trai định nói gì đó, nhưng rồi lại im lặng. Chàng lặng lẽ đứng dậy. Mỉm cười chua chát.
-Tôi đã làm sai ? Đôi mắt kia.....Nếu bạn biết, người tốt bụng đó là ai ? Thì bạn có nói những lời như thế hay không....Nhưng thôi.......Tôi không hối hận đâu.....Vì tôi muốn bạn được hạnh phúc ..! Không sao....Rồi sẽ ổn cả thôi....Chàng trai nghĩ thầm, mỉm cười, giọt lệ nóng lăn dài trên má....Chàng quay người bước đi......Giờ tôi sẽ ra đi.....Chỉ mong bạn được hạnh phúc...... Đừng bao giờ biết người tốt bụng đó là tôi....Đừng biết bạn nhé.....
Một tiếng rít ....của cái thắng xe nào đó...... vang lên...một cách kinh hãi...và bóng chàng trai ngã xuống.....Chiếc xe oan nghiệt kia đã đưa chàng về cõi thiên đường.....Thứ duy nhất mà chàng đã để lại cho người con gái chàng yêu..... là đôi mắt trong ...... Đôi mắt của tình yêu !
Theo Sống Magazine
Post a Comment