Kiều nữ tin đồn "cưỡng dâm tài xế" lạm dụng thuốc ngủ dẫn đến bị tâm thần
Theo Trí Thức trẻ
Bố mẹ kiều nữ N. cho biết, người phụ nữ này lạm dụng thuốc ngủ đã nhiều năm nay nên ảnh hưởng đến thần kinh.
Liên quan đến tin đồn kiều nữ ở thành phố Hải Dương thường
xuyên gọi taxi đến nhà để dụ dỗ, cưỡng dâm nhiều tài xế, chúng tôi đã có
mặt tại thành phố này để tìm hiểu tiếng nói của người trong cuộc. Tiếp
chúng tôi, bố mẹ của kiều nữ N. là ông P.N.C và bà Đ.T.L. Ông C. (71
tuổi) và bà L. (65 tuổi) hiện đang sống tại phường Bình Hàn, thành phố
Hải Dương đã chia sẻ những câu chuyện về con gái của mình.
Trong
cuộc trao đổi với chúng tôi, bố mẹ kiều nữ N. rất buồn bã trước bệnh
tình của con gái. Từ một người phụ nữ bình thường, xinh đẹp, làm kinh tế
giỏi, chị N. đã có những biểu hiện của bệnh tâm thần, mà nguyên nhân
được gia đình cho là do lạm dụng thuốc ngủ.
Không giấu hết nỗi buồn trước những thông tin về con gái, bà L. cho biết, chị N. từng có thời gian lao động bên Nga, nên kinh tế cũng khá ổn định. Đến năm 1999, chị N. bén duyên với một người đàn ông Mỹ gốc Việt rồi sang định cư ở Mỹ với chồng. Hạnh phúc đến với gia đình nhỏ khi hai đứa con lần lượt ra đời.
Tuy nhiên, theo bà L., chồng của chị N. có tật ngủ ngáy rất to nên hàng đêm chị N không thể ngủ được. Sau nhiều đêm mất ngủ, chồng chị N. đã mua loại thuốc mang nhãn hiệu Stilnox (một dạng thuốc ngủ và an thần) để chị N. sử dụng. Nhờ loại thuốc này, chị N. đã ngủ ngon giấc hơn trước tật ngáy to của chồng.
Nhưng oái oăm hơn, do dùng quá nhiều với liều lượng không đúng hướng dẫn của bác sĩ, nên chị N. đã "nghiện" loại thuốc này. Ông C. (bố chị N.) nói: "Lần nào ở Việt Nam, tôi cũng thấy nó uống cả nắm thuốc loại này cho một lần uống, trong khi liều lượng sử dụng chỉ cho phép mỗi viên 1 ngày và trong 1 tháng không dùng quá 28 viên".
Bao
bì đi kèm loại thuốc Stilnox mà bố mẹ chị N. cho chúng tôi xem ghi rõ:
Trên một số bệnh nhân, thuốc có thể gây các phản ứng trái ngược với mong
muốn như: mất ngủ, ác mộng, vật vã, căng thẳng thần kinh, phấn khích
hoặc dễ bị kích thích, căng thẳng, giảm tri giác, thậm chí xuất hiện
những hành vi có tiềm năng nguy hiểm (xâm hại bản thân hoặc người khác,
cùng với các rối loạn hành vi và hành vi tự động). Trên bao bì thuốc
cũng cảnh báo về các nguy cơ lệ thuộc thuốc: trong trường hợp điều trị
kéo dài có thể bị lệ thuộc về thể chất và tâm lý.
Bà L. cho biết, giá của loại thuốc này rất cao. Một vỉ 20 viên có giá đến mấy trăm nghìn đồng vì là thuốc ngoại nhập.
Thời gian gần đây về Việt Nam, do không có tiền mua loại thuốc này để sử dụng, chị N. đã nhiều lần sang xin bố mẹ tiền để mua. Bà L. kể: "Thuốc này đắt tiền nên dùng tốn kém lắm. Bao nhiều đồ đạc trong nhà mang đi cầm cố để mua thuốc, rồi chính tôi phải là người đi chuộc tài sản ra. Đến khi kiệt tiền, N. sang xin chúng tôi tiền mua thuốc, ban đầu còn chu cấp, nhưng sau đó do khó khăn nên chúng tôi cũng không có để cho, nên có lần N. giận dỗi và đập phá đồ đạc trong nhà". Vừa nói bà L.vừa chỉ vào chiếc tủ kính và cánh cửa bị vỡ mà bà đang dán tạm bằng giấy.
"Đến tiền mua thuốc còn phải sang xin bố mẹ thì làm gì có chuyện N. giàu có, vung tiền không tiếc tay và dùng tiền để dụ dỗ trai như các thông tin đã đăng tải", bà L. bức xúc.
Theo nhận định của bố mẹ chị N, cũng bởi lý do lạm dụng thuốc mà gia đình đã phải đưa chị đi điều trị ở bệnh viện tâm thần. Trong bệnh án tâm thần của chị N ghi rõ, bệnh chính là loạn thần. Bà L. cho hay, nhiều lần đến bệnh viện tâm thần điều trị nhưng kết quả không khả quan. "Đến bệnh viện được một vài hôm, N. lại trốn viện ra về. Các chi phí đi viện điều trị đều do vợ chồng tôi chi trả hết, N. làm gì còn tiền", bà L. nói.
Bà L. cũng đã nhiều lần khuyên can chị N. không nên dùng loại thuốc này nữa để tránh những ảnh hưởng xấu nhưng rồi đâu lại vào đấy. Bà L. đau lòng kể lại: "Có những đêm, tôi phải ngồi bóp chân, bóp tay cho N. ngủ được ngon giấc, chỉ mong con không sử dụng loại thuốc này nữa. Nhưng N. không thể dứt ra khỏi thuốc được".
Không giấu hết nỗi buồn trước những thông tin về con gái, bà L. cho biết, chị N. từng có thời gian lao động bên Nga, nên kinh tế cũng khá ổn định. Đến năm 1999, chị N. bén duyên với một người đàn ông Mỹ gốc Việt rồi sang định cư ở Mỹ với chồng. Hạnh phúc đến với gia đình nhỏ khi hai đứa con lần lượt ra đời.
Tuy nhiên, theo bà L., chồng của chị N. có tật ngủ ngáy rất to nên hàng đêm chị N không thể ngủ được. Sau nhiều đêm mất ngủ, chồng chị N. đã mua loại thuốc mang nhãn hiệu Stilnox (một dạng thuốc ngủ và an thần) để chị N. sử dụng. Nhờ loại thuốc này, chị N. đã ngủ ngon giấc hơn trước tật ngáy to của chồng.
Nhưng oái oăm hơn, do dùng quá nhiều với liều lượng không đúng hướng dẫn của bác sĩ, nên chị N. đã "nghiện" loại thuốc này. Ông C. (bố chị N.) nói: "Lần nào ở Việt Nam, tôi cũng thấy nó uống cả nắm thuốc loại này cho một lần uống, trong khi liều lượng sử dụng chỉ cho phép mỗi viên 1 ngày và trong 1 tháng không dùng quá 28 viên".
Bà L. cho biết, giá của loại thuốc này rất cao. Một vỉ 20 viên có giá đến mấy trăm nghìn đồng vì là thuốc ngoại nhập.
Thời gian gần đây về Việt Nam, do không có tiền mua loại thuốc này để sử dụng, chị N. đã nhiều lần sang xin bố mẹ tiền để mua. Bà L. kể: "Thuốc này đắt tiền nên dùng tốn kém lắm. Bao nhiều đồ đạc trong nhà mang đi cầm cố để mua thuốc, rồi chính tôi phải là người đi chuộc tài sản ra. Đến khi kiệt tiền, N. sang xin chúng tôi tiền mua thuốc, ban đầu còn chu cấp, nhưng sau đó do khó khăn nên chúng tôi cũng không có để cho, nên có lần N. giận dỗi và đập phá đồ đạc trong nhà". Vừa nói bà L.vừa chỉ vào chiếc tủ kính và cánh cửa bị vỡ mà bà đang dán tạm bằng giấy.
"Đến tiền mua thuốc còn phải sang xin bố mẹ thì làm gì có chuyện N. giàu có, vung tiền không tiếc tay và dùng tiền để dụ dỗ trai như các thông tin đã đăng tải", bà L. bức xúc.
Theo nhận định của bố mẹ chị N, cũng bởi lý do lạm dụng thuốc mà gia đình đã phải đưa chị đi điều trị ở bệnh viện tâm thần. Trong bệnh án tâm thần của chị N ghi rõ, bệnh chính là loạn thần. Bà L. cho hay, nhiều lần đến bệnh viện tâm thần điều trị nhưng kết quả không khả quan. "Đến bệnh viện được một vài hôm, N. lại trốn viện ra về. Các chi phí đi viện điều trị đều do vợ chồng tôi chi trả hết, N. làm gì còn tiền", bà L. nói.
Bà L. cũng đã nhiều lần khuyên can chị N. không nên dùng loại thuốc này nữa để tránh những ảnh hưởng xấu nhưng rồi đâu lại vào đấy. Bà L. đau lòng kể lại: "Có những đêm, tôi phải ngồi bóp chân, bóp tay cho N. ngủ được ngon giấc, chỉ mong con không sử dụng loại thuốc này nữa. Nhưng N. không thể dứt ra khỏi thuốc được".
Post a Comment