Sunday, August 31, 2014
Những điều bạn không nên thay đổi để níu giữ người yêu
Posted by PMANTH on 7:15 PM | comment : 0
Rèn luyện lòng tự tin
Posted by PMANTH on 3:56 PM | comment : 0
Một người muốn có lòng tự tin, trước hết phải có hành động tự tin. Nếu bạn có hành động và không ngừng rèn luyện, thì bạn có thể trở thành một người có đầy đủ lòng tự tin.
Luôn tìm mọi cách ngồi ở phía trước
Trong lớp học, ở những nơi hội họp, tập trung đông người, nếu bạn để ý thấy những dãy ghế phía sau người ngồi rất đông, họ chen nhau ngồi ở hàng ghế sau, bởi họ không muốn lộ rõ mặt, họ sợ xấu hổ. Đó là hành động của sự thiếu tự tin.
Ngồi ở hàng ghế đầu là phương pháp tốt nhất để xây dựng lòng tự tin. Từ nay trở đi, mỗi lần tham gia các buổi thuyết trình, hội họp, hay lên lớp ... bạn nên ngồi ở hàng ghế đầu. Mặc dù ngồi ở hàng ghế đầu dễ bị "chướng mắt", nhưng đừng quên rằng không chướng mắt mà thành công là không thể có.
Chăm chú nhìn vào mắt đối phương
Có nghĩa là để ta hiểu được nội tâm của người đó. Nếu họ không dám nhìn thẳng vào mắt của bạn. Theo bản năng bạn sẽ đặt câu hỏi:
"Người kia có vấn đề gì dối trá?" Người kia sợ cái gì? Hoặc người kia đang dối lòng mình?".
Một khi đối phương không dám nhìn vào mắt bạn, đó là biểu hiện yếu kém:
"Ở bên cạnh anh (chị) tôi cảm thấy yếu kém, thấp hèn, nhỏ bé".
"Tôi cảm thấy có lỗi, tôi làm những việc không muốn để anh (chị) biết.
Khi tôi nhìn thẳng vào mắt anh (chị) tôi sợ anh (chị) biết hết lòng dạ của tôi".
Người hay tránh nhìn vào mắt của người khác, không có gì tốt đẹp cho mình cả. Điều đó như đang nói với bản thân rằng:
"Tôi sợ, tôi không đủ lòng tự tin". Vì vậy mà bạn không dám nhìn thẳng vào mắt đối phương, cũng là để khắc phục tâm lý sợ hãi đó.
Ngược lại, những người khi tiếp xúc dám nhìn thẳng vào mắt người đối diện, có nghĩa là nói với người đó rằng:
"Tôi rất thành khẩn, không giấu diếm điều gì, tôi dám chịu trách nhiệm về những điều tôi nói, tôi không sợ, tôi có lòng tự tin!"
Bạn nên luyện cho đôi mắt của mình có lòng tự tin, đặt tiêu điểm trùng hợp với đôi mắt của đối tượng, làm như vậy mới có thể đưa đến cho bạn lòng tin, để trở thành người có lòng tự tin.
Khi đi đường nên tăng tốc độ lên 25%
Các nhà tâm lý học cho rằng, một người có thái độ lười biếng và bước đi chậm chạp là cho họ không thích thú với công việc họ đang làm và không thích những người chung quanh, các nhà tâm lý học còn nói:
"Một người sau khi thay đổi thái độ, và tốc độ cộng tác của mình trong thực tế. Chỉ cần quan sát có thể thấy được động tác bên ngoài, thực sự đã phản ánh động tác bên trong".
Có người nói rằng:
"Mặt sao lòng vậy". Một người bị khủng hoảng nặng, khi đi đường sẽ không vững, bước thấp, bước cao, một người như thế thì không thể nói đến có lòng tin.
Người bình thường khi đi đường cũng có bước đi bình thường, tự nhiên.
Thái độ của họ dường như đang nói:
"Bản thân tôi không có cái gì quá nghiêm trọng".
Có người khi đi đường thường nhanh hơn người bình thường. Bước đi của họ như đang thi với với người chạy chậm. Họ như đang nói với người bên cạnh rằng:
"Tôi phải đến nơi quan trọng, tôi có việc quan trọng cần làm, không những như thế, việc tôi cần làm phải hoàn thành trong 15 phút".
Để giúp bạn có thêm lòng tự tin, bạn hãy tăng tốc độ đi đường lên 25%, ngẩng đầu vươn ngực, đi nhanh hơn người đi bình thường một chút, chắc chắn sẽ tăng thêm lòng tự tin cho bạn.
Nói năng sôi nổi
Rất nhiều người có trí thông minh, tài năng, nhưng không thích tranh luận, khó tiếp xúc với người khác. Điều đó không thể nói là họ không có năng lực, vấn đề là họ thiếu lòng tự tin.
Trong một cuộc họp có người trầm ngâm không nói, có thể họ cho rằng:
"Ý kiến của tôi không có người cho là ngốc nghếch, không nói ra sẽ không mắc sai lầm. Những người dự họp ở đây có nhiều người hiểu biết sâu sắc hơn tôi, tôi không muốn mọi người biết tôi không có năng lực".
Đó là tâm lý biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe.
Người trầm lặng trong các cuộc họp, không hay phát biểu, khi phát biểu không may lại nói chệch hướng, cảm thấy thất bại, cảm thấy mình là người thấp hèn, theo đuôi người khác. Mặc dù anh ta luôn tự động viên mình rằng:
"Lần sau ta nhất định phải phát biểu". Kỳ thực anh ta cũng biết bản thân không thể làm được điều đó.
Đây là điều hết sức quan trọng. Người trầm lặng khi nói chuyện gặp phải thất bại, càng cảm thấy không có lòng tự tin.
Thế nhưng, nhìn từ góc độ tích cực, khi anh (chị) hăng hái phát biểu, chắc chắn sẽ tăng thêm lòng tự tin cho bản thân mình, như vậy khi nói sẽ lưu loát hơn.
Cho nên, hăng hái phát biểu ý kiến của mình, bởi đó là điều cần thiết để rèn luyện lòng tự tin cho bạn.
Luôn mỉm cười
"Cười mỉm có thể đưa đến cho người ta lòng tự tin".
Cười mỉm tuy là liều thuốc có hiệu quả đặc biệt cho người thiếu lòng tự tin, vậy mà có nhiều người lại không tin vào câu nói đó. Khi anh ta (chị ta) có điều gì lo sợ, thì không bao giờ mỉm cười.
Trong thực tế, mỉm cười có thể tăng thêm lòng tự tin cho bạn, xua đuổi mọi sự sợ hãi và phiền muộn. Ngoài ra, cười mỉm không chỉ là liều thuốc có hiệu quả đặc biệt chữa bệnh tình cảm, mà còn là ma lực cảm hóa người khác phản đối ý kiến của mình.
Nếu bạn mỉm cười thật lòng với mọi người, chỉ cần một chút đó thôi cũng làm cho bất cứ ai đó bớt giận với bạn.
Hãy luôn luôn mỉm cười bạn nhé! Có như vậy trong lòng bạn luôn luôn cảm thấy "hôm nay tôi rất hạnh phúc". Có điều bạn không nên mỉm cười một cách gượng gạo, hãy mỉm cười thật lòng, chỉ có nụ cười thật lòng như thế mới có giá trị!.
Tuy nhiên, khi bạn run sợ hay bực mình, thì thật khó mỉm cười phải không? Nhiều người sẽ hỏi, rõ ràng mỉm cười là một kỷ sảo, có thể bạn tự nhủ:
"Bây giờ tôi mỉm cười! Rồi sau đó tôi sẽ cười to".
Hãy đừng quên tác dụng tốt đẹp của nụ cười, bởi luôn luôn mỉm cười sẽ giúp bạn thành công trong mọi công việc.!
Các bạn hãy thử nghiệm những điều xây dựng lòng tự tin trên đây vào công việc giao tiếp hằng ngày, bởi nó có thể làm cho bạn ngẩng cao đầu lên, vươn thẳng ngực tràn đầy lòng tự tin, tràn đầy hy vọng...
Điều đó làm cho bạn hoạt bát, mạnh khỏe hơn và thành công trong công việc. (Theo Tuần Báo Mới)
Nhận biết sức khỏe qua nước tiểu
Posted by PMANTH on 1:21 PM | comment : 0
Màu sắc, mùi và những đặc điểm thể chất khác của nước tiểu là những tín hiệu quan trọng có thể cho chúng ta biết những thay đổi về sức khỏe.
Thế nên xét nghiệm nước tiểu là một trong những thử nghiệm được chỉ định nhiều nhất tại các phòng khám .
Là một trong những cơ quan mà cơ thể chúng ta sử dụng để đào thải đủ loại hợp chất độc hại hoặc vô tích sự (ba cơ quan còn lại là đại tiện, thở và bài tiết mồ hôi) nước tiểu đóng vai trò hết sức quan trọng trong y học:
Cung cấp các chi tiết về chúng ta ăn gì, uống gì, mà cả tình hình hoặt động của cơ thể, nhất là hệ tiết niệu. Trong nổ lực tìm kiếm những tín hiệu như thế, các bác sĩ thường chỉ định, không chỉ những người "có vấn đề" mà cả những người trông có vẻ khỏe mạnh, phải làm xét nghiệm nước tiểu.
Màu sắc, độ trong suốt và những đặc điểm thể chất khác của nước tiểu cũng như những hợp chất hòa tan trong nước tiểu, đều có thể bộc lộ nhiều vấn đề khác nhau của sức khỏe, như:
Các bệnh lây nhiễm, những bệnh di truyền, bệnh thận, ung thư bàng quang, tiểu đường, lạm dụng những hợp chất độc hại, tiếp xúc với các chất độc, uống quá ít nước, hoặc quá nhiều nước và cả những chi tiết mà các vận động viên thể thao đã sử dụng chất kích thích.
Đầu năm 2012 các nhà khoa học châu Âu đã đúc kết chương trình nghiên cứu kéo dài 8 năm về dư lượng Natrium trong các mẫu thử nước tiểu lấy cả ngày của 3,681 người trưởng thành.
Nhóm nghiên cứu hy vọng tìm ra đáp án cho các câu hỏi, việc tiêu thụ Natrium (trong muối ăn) có ảnh hưởng tiêu cực đến áp huyết và liệu có liên quan đến khả năng dễ mắc bệnh tim?
1/ Màu sắc và mùi
Mùi nước tiểu thay đổi có thể bắt nguồn từ thực đơn - thí dụ sau khi ăn măng tây (một số người vì nhân tố di truyền), hoặc sau khi uống cà phê - nhưng cũng không hiếm trường hợp là tín hiệu thông báo sự biến đổi của sức khỏe, như viêm nhiễm hệ tiết niệu hoặc tiểu đường (mùi ngọt chứng tỏ sự hiện hữu của đường). Tuy nhiên, màu sắc vẫn là đặc điểm dễ nhận biết nhất.
Khi cơ thể được cung cấp nước đầy đủ, nước tiểu sẽ trong suốt và có màu vàng nhạt - màu bắt nguồn từ sự hiện diện của urobline (niệu sắc tố da cam).
Nước tiểu sẫm màu có mùi ammoniac chứng tỏ tình trạng cơ thể mất nước - hậu quả của việc uống ít nước, ra mồ hôi nhiều, nôn hoặc tiêu chảy cấp tính.
Cần xem như lời cảnh báo phải uống nhiều nước hơn.
Nếu nước tiểu sẫm màu kéo dài - có thể chứng tỏ tình trạng viêm gan, bệnh đòi hỏi sự chăm sóc y tế
Uống một số thuốc và ăn một số thực phẩm cũng có thể thay đổi màu nước tiểu, đôi lúc "đáng báo động". Sau khi ăn củ cải đường - thực phẩm giàu betaine, nước tiểu có thể đỏ như máu.
Tương tự, nước tiểu có thể chuyển thành màu đỏ hoặc màu hồng - sau khi ăn lá đại hoàng hoặc quả mâm xội. Beta và vitamin C sẵn có trong cà rốt tạo cho nước tiểu màu da cam; một số vitamin thuộc nhóm B trong măng tây làm cho nước tiểu có màu cà phê xanh.
Một số tân dược cũng làm biến đổi màu nước tiểu, thí dụ thuốc tẩy giun có thể làm cho nước tiểu có màu nâu. Thuốc chlorpromazine (Fenactil) và Tiorydazin (Melaril) - màu đỏ; Fenazopirydine (Netrecil) và Rifampicin - màu da cam.
Tất nhiên đôi lúc xuất hiện máu trong nước tiểu - điều đó chứng tỏ:
Nhiễm bệnh đường tiết niệu, sỏi tiết niệu, phì đại tuyến tiền liệt (nam giới).
Máu trong nước tiểu có thể là hậu quả của những tổn thương bàng quang hoặc niệu quản, đôi lúc máu cũng xuất hiện sau nổ lực thể chất lớn như sau khi chạy đường dài nhiều cây số.
Nhất thiết cần tìm gặp bác sĩ, để được khám bệnh, thử nghiệm dưới góc độ bệnh thận hoặc ung thư - trường hợp không có chứng cứ về sự xuất hiện máu trong nước tiểu, hoặc máu duy trì trong thời gian dài.
Cần làm xét nghiệm nồng độ chì và thủy ngân - nếu không giải thích được nguyên nhân nước tiểu màu đỏ.
Nước tiểu có thể sủi bọt - khi tiểu tiện nhanh. Tình trạng sủi bọt thường xuyên có thể chứng tỏ chất đạm bị thất thoát quá nhiều.
Trong trường hợp này cần gặp bác sĩ.
Nước tiểu đục chứng tỏ bàng quang hoặc tiết niệu bị viêm nhiễm (thường đi kèm hiện tượng tiểu tiện nhiều lần và buốt.
2/ Những nguyên nhân quan trọng khác
Việc chúng ta thải ra bao nhiêu nước tiểu có thể là chỉ số mức độ mất nước quan trọng. Về tổng thể, người khỏe mạnh bình thường "sản xuất" khoảng 80 - 100 ml nước tiểu/giờ, tức xấp xỉ 1 ly trong 2,5 giờ.
Vì thế, nếu chúng ta thải ra nhiều hơn 300ml trong vòng 1 giờ, có nghĩa đã uống quá nhiều nước, nếu ít hơn 30 ml/giờ có thể là dấu hiệu cơ thể mất nước.
Việc ăn quá mặn và nhiều chất bột có thể tạm thời kìm hãm, muối, đường và chất xơ giữ nước trong cơ thể nhiều hơn bình thường.
Cần tiểu tiện nhiều hơn sau khi thưởng thức những đồ uống lợi tiểu - thí dụ đồ uống chứa coffeine (cà phê, nước trà....), đồ uống có cồn (rượu, nhất là bia) - hoặc sau khi ăn hoa quả chứa nhiều nước như dưa hấu.
Trong xét nghiệm nước tiểu, bác sĩ sẽ kiểm soát sự hiện diện của đường (bệnh tiểu đường) và protein (các bệnh thận), và các acid mật (những rối loạn chức năng gan) và hồng cầu (tình trạng viêm nhiễm đường tiết niệu).
Phụ nữ có hoặc động tình dục tích cực (nhất là đối tượng mới bắt đầu cuộc phiêu lưu thầm kín hoặc có thời gian ngừng hoạt động dài ngày), đặc biệt bị đe dọa viêm bàng quang. (Theo Eros)
Saturday, August 30, 2014
Khả năng trí tuệ của người già
Posted by PMANTH on 1:47 PM | comment : 0
Người ta ai cũng sợ già, điều này cũng bình thường. Nhưng ngay cả khi các tế bào thần kinh đã chết đi và không bao giờ sống lại, chưa hẵn tuổi già đã là giai đoạn đáng sợ.
Khi đến tuổi trưởng thành, não bộ cũng phát triển đến mức sau cùng, khả năng học tập đạt đến độ cao nhất, tuy rằng các mối liên hệ có thể tái lập đến năm 70 tuổi giữa các nhánh tế bào thần kinh. Các nhà khoa học nhận thấy chỉ có 5% số người trên 65 tuổi mới mắc bệnh Alzheimer và các chứng nghễnh ngãng khác và mặc dù có đến 30% số lượng tế bào thần kinh đã mất đi khả năng tri tuệ của người cao tuổi vẫn không giảm sút.
Chỉ có khả năng định vị không gian và trí nhớ về công việc là giảm sút một chút. Các nhà tâm lý học giới thiệu một loạt số và yêu cầu lập lại chính xác càng nhiều càng tốt. Người trẻ từ 20 đến 30 tuổi nhớ trung bình 6 - 7 số, và người 70 tuổi nhớ trung bình 5,5 số.
Nhưng não bộ người già có khác nhau và có đến 10% các cụ ông, cụ bà tỏ ra rất minh mẫn. Người ta nhận thấy người già nào vẫn còn ham muốn đọc sách, suy nghĩ và học hỏi thì trí tuệ vẫn rất sáng suốt.
Họ có được kinh nghiệm mà giới trẻ không đạt đến. Một ván cờ vua giữa một cô gái trẻ và một bà cụ nhanh nhẹn bao giờ cũng mang phần thắng về cho ....bà cụ (Theo Tuần Báo Mới)
Nguyên nhân gây căng thẳng chính là ngôi nhà của bạn
Posted by PMANTH on 1:00 PM | comment : 0
Có khi nào bạn cảm thấy những đồ vật trong nhà tích tụ nhiều đến nỗi bạn không còn đủ chỗ chứa hoặc trưng bày chúng? Có khi nào bạn cảm thấy bực bội trước những vật dụng linh tinh bừa bãi trong nhà?
"Chúng ta đánh giá quá thấp tác động của sự bừa bãi lên chứng căng thẳng"
Đây là kết luận của một chuyên gia tư vấn về cách thức tổ chức.
Dĩ nhiên, vật dụng linh tinh bừa bãi không phải là nguồn gốc duy nhất gây ra căng thẳng. Những tác nhân khác có thể kể đến như chuông điện thoại thường xuyên, truyền hình âm thanh lớn, việc gặp khó khăn, nội trợ, nuôi dạy con cái ... cũng góp phần không nhỏ.....
Nhà tâm lý Carl Pickhard phát biểu:
"Những thay đổi, những mâu thuẩn và những nổ lực nhằm đáp ứng đòi hỏi trong cuộc sống là các nguyên nhân chắc chắn dẫn đến căng thẳng.
Có thể nào hạn chế nguyên nhân này? Những phương pháp ứng dụng sau đây được nhiều bác sĩ và các nhà tâm lý khuyên thực hiện:
Lịch làm việc. Các chuyên gia đều đồng ý rằng, sắp xếp và ngăn nắp các vật dụng linh tinh sao cho có thứ tự sẽ góp phần giảm căng thẳng.
Thế tại sao nhiều người trong số chúng ta vẫn không theo lời khuyên ấy? Có thể vì bạn ngại đầu tư thời gian, công sức hoặc đánh giá thấp những lợi ích của một cuộc sống nề nếp đem lại.
Don Aslett, một nhà tâm lý, khuyên mỗi gia đình nên tạo một lịch làm việc chung trong đó ghi lại những chi tiết cần thiết, những việc làm, thời gian thực hiện như lau nhà, sửa xe, mua sắm, sinh nhật, thư mời, các cuộc hẹn...v..v.. như thế, bạn sẽ sắp xếp công việc và thời gian một cách cụ thể, ngăn nắp và hiệu quả.
"Đóng gói": Mỗi thành viên trong gia đình nên có riêng cho mình một thùng lớn trong đó chứa những vật dụng linh tinh cá nhân đang sử dụng. Nếu cần thiết, sẽ ra một quy định "phạt" những ai ném bừa bãi những vật dụng cá nhân trong nhà.
Hơn nữa, sắp xếp đồ vật gần nhau theo một nhóm liên quan như dây cầu chì và đèn pin ... sẽ tránh những bực bội khi tốn công tìm kiếm.
Giấy tờ: Một người làm việc bình thường phải xem xét khoảng 300 loại giấy tờ mỗi ngày như hóa đơn, thư, báo, tạp chí ....Điều này gây không ít phiền toái vì nhiều khi giấy tờ cứ càng ngày càng chất đống.
Một giám đốc công ty kể lại kinh nghiệm đối phó với vấn đề này của mình như sau:
Luôn có sẵn giỏ đựng rác dưới chân bàn làm việc: Vất ngay những thư từ hoặc giấy tờ không phải trả lời và không cần thiết lưu trữ hoặc phải giữ lại địa chỉ nếu thấy cần. Tuyệt đối không bao giờ để thư từ, công văn chất đống trên bàn hoặc trong ngăn tủ.
Chia sẻ công việc: Căng thẳng cũng có thể xảy ra trong gia đình vì một người cảm thấy anh ta (cô ) ta "thầu" hết tất cả công việc nhà. Do đó, bạn cần tìm cách thức hiệu quả và sắp xếp, chia sẻ công việc.
Trước hết nên tập trung vào những công việc cần ưu tiên làm trước, những việc phải hoàn thành trước thời hạn, những việc không thể không làm và sau đó phân công cho các thành viên khác trong gia đình cùng chia sẻ.
Nên tạo một ý thức trách nhiệm khi làm các việc vặt trong nhà. Đừng gây cảm giác hoặc sử dụng nó như là một hình phạt, ví dụ:
"Phải ngoan lên, nếu không, con sẽ phải lau nhà tối nay".
Liệu có thật sự cần thiết không?
Thông thường con người có thói quen giữ lấy bất cứ thứ gì có thể giữ được và vì thế vật dụng linh tinh trong nhà cứ mỗi ngày một chồng đống.
Đến một lúc nào đó, bạn cảm thấy không thể chịu đựng nổi, vì đồ vật ngày một nhiều trong nhà bạn.
Dĩ nhiên, cách tốt nhất ngăn chặn rắc rối này là không đem thêm bất cứ vật dụng gì vào nhà nữa. Tuy nhiên, vẫn còn một phương pháp khác hợp lý hơn:
Đó là nguyên tắc "một vào/một ra".
Theo đó, nếu muốn đưa bất cứ vật mới nào vào nhà, ngay lập tức phải thải ra một vật cũ đã có.
Luôn đặt ra hai câu hỏi này trước khi quyết định giữ vật gì trong nhà:
Cái này giúp ích gì cho mình hiện nay?
Liệu mình có thật sự cần không?
Sau đó, hãy trả lời và quyết định.
Hãy để những rắc rối trong công việc ở lại văn phòng. Nếu không cẩn thận, có thể bạn sẽ đưa cả những bực dọc, mâu thuẫn trong công việc về nhà và điều này chỉ làm tăng nguy cơ bị căng thẳng.
Muốn tránh nó, bạn cần tạo ra một khoảng "chuyển tiếp" và cố tách biệt công việc với sự thư giãn cá nhân cần có của mình.
Barbara Mackoff, một nhà tâm lý, khuyên tập "để dành" công việc dễ dàng nhất trong ngày để giải quyết sau cùng. Trước khi rời bàn làm việc, nên đọc một mẫu chuyện vui hoặc nghe một đoạn nhạc.
Những bí quyết này tuy nhỏ nhưng góp phần không ít giúp ngăn chặn căng thẳng do công việc ảnh hưởng đến thời giờ riêng tư của bạn.
(Tuần Báo Mới)
Bệnh mất ngủ có nguy cơ cao mắc bệnh gan
Posted by PMANTH on 11:44 AM | comment : 0
Những người thường bị rối loạn giấc ngủ hoặc ngừng thở đứt quãng tạm thời trong khi ngủ có thể làm tăng nguy cơ bị bệnh gan.
Đặc biệt đối với những người béo phì thì nguy cơ này cao hon những người có trọng lượng bình thường. Đó là kết luận bước đầu của một số nha khoa học Anh Quốc qua nghiên cứu hơn 400 bệnh nhân.
Các nhà khoa học cho biết, những người thường xuyên mắc chứng tạm ngưng thở trong lúc ngủ có mức đề kháng Insulin cao hơn và gan dễ bị tổn thương so với những người có cùng trọng lượng nhưng không mắc chứng này.
Một trong những nguyên nhân gây nên tình trạng này là do lượng oxy được hít thở hạn chế khi ngủ, khiến gan có thể bị tổn thương.
(Theo Tuần Báo Mới)
Mối quan ngại đang tăng về an toàn thực phẩm
Posted by PMANTH on 11:33 AM | comment : 0
Tại một góc ồn ào gần khu thương mại của thành phố Thượng Hải, một số người không mua bánh bao hấp của Zhu Qinghe bên hè đường, mà chọn mua bánh bao đóng gói bán trong hệ thống cửa hàng của siêu thị Hoa Liên, mặc dù bánh của Zhu ngon và mới, được làm mỗi ngày từ 3 giờ sáng.
Trong khi đó, nhà cung cấp bánh bao cho siêu thị Hoa Liên là một lò bánh không bảo đảm vệ sinh, ở đó công nhân "tái chế" bánh bao cũ đã ôi thiu rồi đóng gói sản phẩm bán cho người tiêu dùng.
Sau vụ bê bối sữa trẻ em nhiễm melamine làm chết ít nhất 6 trẻ và gây tổn hại sức khỏe cho 300.000 trẻ khác, cảnh sát Trung Quốc đã bắt giữ những người chế biến thực phẩm không trung thực và thậm chí đã hành quyết một cặp vợ chồng. Nhưng trong thời gian qua, một loạt vụ bê bối liên quan đến an toàn thực phẩm vẫn tiếp tục bị phơi bày, từ bánh bao "tái chế" đến thịt heo nhiễm hóa chất độc hại.
Đội ngũ nhân viên giám sát không được huấn luyện, trang bị lại nghèo nàn và cũng không có kế hoạch làm việc khoa học. Thời gian gần đây, báo chí Trung Quốc đưa tin về nhiều vụ bê bối an toàn thực phẩm như thịt heo giả, thịt bò sau khi tẩm borax (hàn the); gạo nhiễm cadmium, một kim loại nặng, nước tương pha arsenic, bỏng ngô (bắp rang) và nấm giải quyết với chất tẩy, rượu giả pha nước đường và hóa chất ....v.....v.... Thậm chí trứng gà cũng làm giả với hóa chất, gelatin và paraffin!
Những vụ bê bối liên quan đến an toàn thực phẩm bị phát hiện ngày càng nhiều vì các nhà sản xuất muốn có lợi nhuận thật nhiều và sản xuất muốn có lợi nhuận thật nhiều và sản phẩm được làm ra từ những môi trường không đảm bảo vệ sinh.
Sự tăng trưởng quá nhanh của Trung Quốc đã làm phát sinh gần nửa triệu nhà sản xuất thực phẩm, mà 3/4 trong số đó chỉ thuê dụng 10 công nhân hoặc ít hơn nên việc giám sát của chính quyền trở nên khó khăn.
Trong khi đó, người tiêu dùng chỉ biết phỏng đoán độ an toàn của thức ăn hay thức uống. Giám đốc văn phòng Diễn Đàn An toàn thực phẩm toàn cầu ở Bắc Kinh Sang Liwei, một cơ quan tư nhân nói:
"Về cơ bản, người tiêu dùng hiện nay không cảm thấy an toàn khi ăn uống. Họ không biết phải chọn lựa thực phẩm như thế nào. Họ cảm thấy mình không được "bảo vệ'.
Không chỉ có tầng lớp trung lưu đang ngày càng gia tăng mà giới có học vấn cao cũng tỏ ra thất vọng trước tình trạng báo động về an toàn thực phẩm của Trung Quốc. Tuy nhiên, cũng có một số tiến bộ đáng ghi nhận. Vào năm 2009, Trung Quốc đã thông qua Luật An toàn thực phẩm và đặt ra hàng trăm tiêu chuẩn phù hợp với các chuẩn mực quốc tế. Kết quả là gần một nửa số công ty thực phẩm chế biến sữa của Trung Quốc đã bị buộc phải ngưng sản xuất do không đáp ứng những yêu cầu cấp phép kinh doanh.
Luo Yunbo, Chủ nhiệm Khoa Thực phẩm Đại học Nông nghiệp Trung Quốc ở Bắc Kinh nói:
"Tình huống đang được cải thiện thường xuyên và thực tế không đến nỗi xấu như mọi người tưởng".
Nhưng thật ra, theo Ben Embarek, của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), thay vì nhận biết những nguy cơ
về an toàn thực phẩm một cách có hệ thống và buộc những nhà sản xuất phải loại trừ những nguy cơ này, các thanh tra của Trung Quốc lại chọn chiến lược không có hiệu quả cao là lấy mẫu một cách ngẫu nhiên và kiểm soát các sản phẩm. Trong khi đó, một số loại thực phẩm không được kiểm soát.
Thịt heo là nguồn thực phẩm phổ biến của người Trung Quốc nhưng chỉ có một nửa số heo được giải quyết qua những lò mổ được thanh tra kiểm soát. Số heo còn lại được giết mổ không hề được kiểm nghiệm.
Hơn nửa, sự giám sát an toàn thực phẩm ở Trung Quốc còn chia trách nhiệm giữa các cơ quan khác nhau:
Ví dụ: Bộ thương mại chịu trách nhiệm giám sát những lò mổ heo, nhưng những lò mổ bò và gia cầm thuộc quyền kiểm soát của Bộ Nông nghiệp. Ngay cả những biện pháp trừng phạt thẳng tay nhất của chính quyền cũng không đạt được hiệu quả lâu dài.
Sau vụ bê bối sữa bột nhiễm melamine năm 2008 ở Trung Quốc gây sự chú ý của cả thế giới chính quyền nước này đã ra lệnh tiêu hủy toàn bộ những sản phẩm sữa nhiễm độc. Nhưng tình trạng bê bối này vẫn cứ tái diễn nhiều lần như thách thức.
Vào tháng 5.2011, theo tờ Nhân dân nhật báo, cảnh sát thành phố Trùng Khánh tiếp tục phát hiện 26 tấn sữa bột nhiễm melamine tại một nhà máy sản xuất kem cây. Clenbuterol cũng là vấn đề lặp lại nhiều lần khác.
Theo báo chí Trung Quốc, chất clenbuterol bị cấm sử dụng trong chăn nuôi gia súc cách đây gần một thập niên do nó có thể gây loạn nhịp tim cũng như một số vấn đề khác liên quan đến sức khỏe con người. Mặc dù vậy, các chuyên gia nói chất này vẫn còn được người chăn nuôi sử dụng phổ biến, bất chấp mọi sự ngăn cấm hay khuyến cáo.
Nhiều chủ trại nuôi gia súc vẫn nuôi heo bằng thực phẩm pha trộn clenbuterol do chất này giúp heo có nhiều nạc, ít mỡ và nhờ đó bán được cho các lò mổ nhanh hơn cũng như thu lời cao hơn.''
Riêng trong tháng 4.2011, Shuanghui Group - một trong những nhà sản xuất thịt heo lớn nhất Trung Quốc - đã cho thu hồi hàng ngàn tấn thịt heo và sản phẩm chế biến từ thịt heo sau khi có tin chi nhánh của công ty giải quyết thit heo từ heo được nuôi bằng clenbuterol.
Người tiêu dùng cũng nhiều lần bị ngộ độc thực phẩm do thịt nhiễm lượng hóa chất quá cao - theo báo cáo của giáo sư Feng Ping thuộc Viện Khoa học thực phẩm Bắc Kinh tại Hội nghị An toàn thực phẩm quốc tế vào tháng 4.2011. Điển hình là vào tháng 21.4.2011, một bé gái 1 tuổi ở Bắc Kinh đã tử vong sau khi ăn thịt gà rán bán ven đường.
Thời gian qua, bánh bao hấp "tái chế" gây lo lắng trong dư luận ở Trung Quốc. Một ông lão 65 tuổi, tự xưng là Chen, sống ở Thượng Hải nói: "Tôi không còn dám ăn bánh bao hấp nữa". Ông tuyên bố ngay trước ô cửa sổ một siêu thị có dán câu "Không có thực phẩm giả ở Hoa Liên".
Kênh bán lẻ của siêu thị và những nhà bán lẻ của siêu thị và những nhà bán lẻ khác đổ trách nhiệm cho nhà cung cấp bánh bao là Công ty thực phẩm Thượng Hải Shenglu.
Theo báo chí địa phương, chính quyền đã thu hồi giấy phép của công ty này, đồng thời bắt giữ 5 người trong ban Giám đốc của công ty. Nhưng ông Chen vẫn không cảm thấy an tâm. Ông nói:
"Không ai trong số họ là đáng tin. Họ thật sự vô đạo đức. Họ sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì để kiếm tiền".
Vai trò của FDA trong cuộc chiến chống thực phẩm bẩn
Ngày 16.9.2010, mộ đội của cơ quan Quản lý thực phẩm và dược phẩm Mỹ (FDA) tìm đến một công ty phân phối bột nhào, macaroni (mì ống của Ý) và ngũ cốc trẻ em. Từ lâu, chính phủ Mỹ đã nghi ngờ chuỗi nhà máy của công ty thực phẩm Thượng Hải - Shanghai Chuangi Food Co. (SCFC) - cung cấp những sản phẩm vi phạm an toàn vệ sinh thực phẩm. Nhiều sản phẩm của công ty này được vận chuyển đến cảng New York và cuối cùng xuất hiện trong những nhà bếp gia đình Mỹ.
Đó là lý do thúc đẩy chính phủ Mỹ yêu cầu văn phòng FDA mới ở Trung Quốc báo trước với chính quyền nước này. Đội ngũ thanh tra của FDA và một thông dịch viên người Hoa tìm đến vài địa chỉ ở thành phố Thượng Hải của công ty SCFC. Nhưng lần nào cũng vậy, các đại diện của công ty luôn từ chối tiếp xúc hay không cho nhóm thanh tra vào cửa. Thậm chí, họ còn nói công ty không xuất hàng đến Mỹ và dĩ nhiên đây là lời nói dối trắng trợn.
Trong vòng 1 tháng, FDA phát tín hiệu báo động về hàng hóa nhập cảng vào Mỹ, cấm sử dụng mọi sản phẩm của SCFC ở nước Mỹ. Mỗi năm, Mỹ nhận được khoảng 20 tin tức mật về thực phẩm nhập cảng không an toàn vệ sinh, nhưng FDA chỉ thanh tra được khoảng 10 triệu sản phẩm vận chuyển vào nước Mỹ hằng năm.
Lý do: một phần do thiếu tài chánh và quyền hành động. Nhưng vào tháng 1.2012, tình thế thay đổi.
Tổng thống Barak Obama đã ký Luật Hiện đại hóa an toàn thực phẩm cải tiến toàn bộ hệ thống an toàn thực phẩm quốc gia tồn tại gần 3/4 thế kỷ.
Luật mới cho phép FDA - Cơ quan điều hành khoảng 80% thực phẩm tiêu thụ ở Mỹ - ngăn ngừa những bệnh liên quan đến thực phẩm nhiễm khuẩn (ví dụ: vi khuẩn độc salmonella).
Đây không phải là vấn đề nhỏ: mỗi năm gần 1 triệu người - mắc phải những bệnh do thực phẩm nhiễm độc gây ra dẫn đến cái chết của 3,000 người. Nhưng một trong những hiệu quả đáng kể nhất là cho phép FDA tiến hành những chiến dịch quy mô lớn để thanh tra một lượng lớn hàng hóa nhập cảng.
Với khả năng mới này, trong những năm sắp tới, FDA sẽ phải chi ra gần 1,4 tỷ USD để thuê dụng thêm hàng trăm nhân viên lẫn hợp đồng tư nhân để phục vụ công tác kiểm soát hàng loạt những nhà cung cấp thực phẩm nước ngoài.
Vấn đề là liệu FDA có thể trở thành lực lượng gọi là "cảnh sát" an toàn thực phẩm của thế giới hay không? Cách đây chỉ một nửa thế kỷ, nhà văn Upton Sinclair xuất bản cuốn The Jungle, cuốn sách mang tính đột phá, mô tả hết sức tỉ mỉ trường hợp thịt ôi thiu được nhúng vào nước soda cho bay mất mùi hôi trước khi cung cấp cho những quầy bán thực phẩm ch người tiêu dùng. Cuốn sách gây chấn động dư luận này cuối cùng đã dẫn đến sự ra đời của Luật Thuốc và Thực phẩm sạch và sự thành lập FDA.
Ngày nay, dĩ nhiên FDA đã là một cơ quan khổng lồ điều hành lượng lớn thực phẩm trị giá hơn 466 tỷ USD. Tuy nhiên, vai trò kiểm soát thực phẩm nước ngoài ồ ạt đổ vào Mỹ. Khoảng 60% lượng trái cây tươi và rau xanh đủ loại - cũng như khoảng 80 % hải sản - tiêu thụ ở Mỹ là hàng nhập cảng mà phần nhiều trong số đó đến từ những quốc gia có vấn đề về an toàn vệ sinh thực phẩm.
Michael Taylor, phó ủy viên thanh tra thực phẩm của FDA, mới đây đã nói chuyện với người dân ở thành phố Thượng Hải:
"Bản thân toàn cầu hóa đã thể hiện những thách thức về an toàn thực phẩm cần được giải quyết".
Năm 2008, FDA cảnh báo melamine - một chất thường được dùng trong sản xuất chất dẻo - được tìm thấy trong sữa bột trẻ em của Trung Quốc và cuối cùng FDA phải cấm nhập cảng những sản phẩm độc hại như thế. Trong một sự việc khác cùng năm, một loạt những trường hợp ngộ độc thực phẩm xảy ra liên tiếp đã buộc FDA phải tiến hành điều tra các loại tiêu jalapeno và serrano nhập cảng từ Mexico và phát hiện sản phẩm bị nhiễm khuẩn độc salmonella.
Sau đó, FDA nhanh chóng khuyến cáo người dân Mỹ tránh sử dụng những loại tiêu này. Một phần để đáp ứng nhu cầu điều tra trong những trường hợp như thế, FDA đã cho mở những văn phòng đại diện tại những thành phố xa xôi, như Quãng Đông (Trung Quốc), Mumbai (Ấn Độ) và Mexico City (Mexico). Thậm chí, FDA còn gửi một nhóm chuyên gia về hải sản đến Bangladesh để huấn luyện các quan chức nước này về những tiêu chuẩn an toàn thực phẩm của Mỹ.
Luật mới được tổng thống Obama ký càng tạo nhiều điều kiện thuận lợi hơn cho FDA, mở rộng hoạt động ra khỏi biên giới nước Mỹ. Bước đầu tiên là FDA sẽ tiến hành tuyển dụng hàng trăm nhân viên có chuyên môn cao để thanh tra kiểm soát hàng ngàn cơ sở chế biến thực phẩm ở hải ngoại trong những năm sắp tới.
Như trường hợp mới đây ở thành phố Thượng Hải, Taylor nói:
"Rõ ràng là FDA không thể có mặt khắp nơi vào mọi thời gian, nhất là khi còn phải giám sát thực phẩm nhập cảng (vào Mỹ)".
Trường hợp đó buộc FDA phải ký hợp đồng với những người cấp giấy chứng nhận thực phẩm an toàn hiện đang chuẩn bị hợp tác với FDA trong lãnh vực này. Một trong những ứng viên là Bureau Veritas của Pháp, một công ty đã quen với tiêu chuẩn quản lý thực phẩm của Mỹ.
Thời gian qua, Bureau Veritas đã phân phối hợp với FDA kiểm soát và cấp chứng nhận cho sản phẩm tôm của Việt Nam.
Tuy nhiên, còn phải kể đến hai rào cản đối với sự thi hành luật mới là chính trị và đồng tiền.
Các nghị sĩ đảng Cộng hòa cho rằng ngân sách của FDA phải gói gọn trong 220 triệu USD. Nghị sĩ Cộng hòa bang Georgia Jack Kingston nói:
"Đương nhiên an toàn thực phẩm là vấn đề ưu tiên hàng đầu. Nhưng đồng tiền có hạn chế".
Những người ủng hộ luật mới về an toàn thực phẩm của Tổng thống Obama lo ngại nổ lực cắt giảm ngân sách dành cho FDA sẽ xảy ra trong 2 đến 4 năm tới nếu như các nghị sĩ đảng Cộng hòa nắm quyền kiểm soát cả hai viện Quốc hội Mỹ.
Nếu không có nguồn tài chánh mạnh, FDA có lẽ sẽ khó hoàn thành nhiệm vụ của mình trong tình hình an toàn vệ sinh thực phẩm đang hết sức bê bối trên thế giới hiện nay. (Theo Tuần Báo Mới)
Giảm béo bằng ..... điện cực cấy não
Posted by PMANTH on 8:52 AM | comment : 0
Trong vòng 1 tuần cô sinh viên Katarzyna Mirowska đã giảm được 4 kg trọng lượng. Đối với những người đã từng bền bỉ giảm béo - kết quả đó chưa phải phi thường. Nhưng đối với Mirowska thực sự là điều kỳ diệu.
Đã hơn 8 năm, cô đã áp dụng khá nhiều biện pháp giảm bép - nhưng tất cả đều vô hiệu. Thân hình ngày càng phì nộn. Với chiều cao 169 cm, Mirowska cân nặng 151 kg. Theo các chuyên gia y học, chỉ số BMI của người vượt ngưỡng 30 kg/m2 sức khỏe đã trong tình trạng báo động nguy hiểm.
Trong trường hợp Mirowska, chỉ số BMI đã vượt ngưỡng 52kg/m2! Và thực tế trớ trêu: suốt ngày thèm ăn, lúc nào ăn cũng ngon miệng!.
Cứu tinh
Mới hết trung học, Mirowska đã sở hữu thân hình đồ sộ, mẹ đôn đáo tìm chuyên gia tâm lý và dinh dưỡng để chữa cho cô con gái. Bất lực, dù đã uống đủ loại thuốc giảm béo, tập thể thao..... cô gái đã nghĩ tới biện pháp cực đoan: cắt bớt dạ dầy. Nhưng mẹ cô không đồng ý, vì liệu pháp có thể gây nguy hiểm cho tính mạng.
Trong một chuyến đi dã ngoại cô nghe nói về những nghiên cứu chống béo bằng biện pháp thần kinh mới mẻ và độc đáo của giáo sư Marek Harat, và lập tức tới thăm giáo sư tại Bệnh viện Thực tế Quân đội ở thành phố Bydgoszcz (Ba Lan). Khi nghe kể về bệnh thèm ăn liên tục, vị giáo sư cho biết liệu pháp ông đang nghiên cứu rất thích hợp với những bệnh nhân như cô. Nhà khoa học giải thích, liệu pháp ông là cấy 2 điện cực vào não được kết dưới xương đòn. Dòng điện yếu sẽ khống chế não để hạn chế cảm giác ngon miệng và thèm ăn.
Giáo sư Marek Harat giải thích, béo phì có nhiều nguyên nhân, trong đó có một nguyên nhân nằm trong não. Ở những người không may bị rối loạn hoạt động cân bằng giữa hai bộ phận: trung tâm tạo cảm giác đói và trung tâm tạo cảm no. Trong trường hợp Mirowska, trung tâm tạo cảm giác no bị rối loạn; do vậy lúc nào cũng cảm thấy đói và thèm ăn.
Thiết bị được cấy vào não có chức năng điều chỉnh hoạt động của não để trung tâm tạo cảm giác đói ngừng phát tín hiệu về nhu cầu ăn. Sau khi được cấy thiết bị khống chế trung tâm tạo cảm giác đói, bệnh nhân cũng hết thèm ăn, lượng thức ăn hàng ngày giảm 2/3 so với bình thường.
(Theo Polityka)
Friday, August 29, 2014
Sự khác nhau về tâm lý giữa đàn bà & đàn ông
Posted by PMANTH on 4:44 PM | comment : 0
Đây là kết quả nghiên cứu những người đàn ông, đàn bà thiên tài cỡ thế giới cho thấy:
* Đàn ông dành được thành công bằng sự cạnh tranh trong thực tế.
* Đàn bà dành được thành công trong mạng lưới giao tiếp. Khi là lãnh tụ, phụ nữ thích làm người tốt bụng. Đàn ông thích nắm quyền lực.
* Đàn ông quan tâm việc điều chỉnh tâm lý của mình, phụ nữ quan tâm mối giao tiếp với người khác.
* Phụ nữ bao giờ cũng giàu tình cảm cá nhân, đàn ông không quan tâm chuyện tình cảm mấy.
* Phụ nữ bao giờ cũng đạt tới thành công bằng cố gắng tạo ra môi trường phát triển tốt đẹp, đàn ông đạt tới thành công bằng lời giáo huấn và lập pháp.
* Khi xảy ra xung đột, phụ nữ muốn thông qua đàm phán giải quyết, đàn ông thường có hành động tấn công hoặc uy hiếp.
* Để thỏa mãn nhu cầu về tình cảm, phụ nữ thường thông qua phương pháp tế nhị, tao nhã, đàn ông giải quyết bằng nhu cầu tình dục.
* Phụ nữ muốn sáng lập công ty bằng con đường an toàn chắc chắn, đàn ông sẵn sàng theo con đường phiêu lưu mạo hiểm.
* Phụ nữ đi tìm lời khuyến cáo, đàn ông đi khuyến cáo người khác.
* Phụ nữ xử thế bằng sự đồng tình và thông cảm, đàn ông chỉ biết tấn công.
* Phụ nữ tìm kiếm sự tôn trọng lẫn nhau trong mối giao tiếp mới, đàn ông tìm kiếm sự thỏa mãn bản thân.
* Phụ nữ cố trở nên hoàn mỹ, đàn ông cố trở nên mạnh mẽ.
* Phụ nữ quyết định theo cảm tính, đàn ông quyết định bằng lý trí.
* Quyền lực khiến người phụ nữ được giải phóng, khiến đàn ông đứng trước nguy cơ trụy lạc.
* Phụ nữ lấy sắc đẹp và giới tính của mình giành lấy quyền lực, đàn ông dùng quyền lực giành lấy giới tính.
Tóm lại, trong các mối quan hệ, phụ nữ luôn đặt quan hệ lên trên hết, còn đàn ông đặt địa vị của mình lên mọi mối quan hệ.
Trong xã hội trị vì kiểu gia trưởng, đàn ông là kẻ cầm quyền, bao giờ cũng dùng thủ đoạn cưỡng bức và hành động bạo lực giải quyết xung đột.
Ngược lại, phụ nữ dùng các mối giao tiếp hoặc sự đồng tình giải quyết xung đột. Nói cách khác phụ nữ chọn cách nói chuyện, đàn ông chọn cách đấu đá trước.
Trong trường hợp giải quyết xung đột trực diện, sự khác biệt giữa nam này có lợi cho lãnh tụ nữ. Lãnh tụ nữ sẵn sàng thông qua trao đổi ngôn ngữ điều đình, đàm phán, dành được sự đồng tình để giải quyết xung đột.
Phụ nữ thường làm hết sức mình để hoàn chỉnh hợp lý, đó là nhu cầu an toàn bắt đầu từ đặc tính người mẹ trong họ. Đàn ông lại sẵn sàng phá vỡ tổ chức hay đoàn thể thực hiện bản ngã và giá trị cá nhân.
Mặt khác, ưu thế lớn nhất cũng là điểm yếu nhất của phụ nữ, là gây cho người ta ấn tượng lắm lời khi muốn tránh xảy ra xung đột. Nhiều khi, lúc họ đang lải nhải thì cơ may giải quyết vấn đề đã tuột khỏi tầm tay.
Thực ra, đối với ai cũng thế, ưu điểm lớn nhất cũng là điểm yếu nhất, chỉ có điều phần lớn chúng ta chưa nhận biết điều này mà thôi. (Theo Tuần Báo Mới)
Đàn ông
Posted by PMANTH on 4:00 PM | comment : 0
Đàn ông thường ... nói một đàng làm một nẻo. Đàn ông không thích nhúng tay làm những chuyện vặt vãnh như đi chợ, nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc con..... Ngoài ra, đàn ông còn thích và không thích làm gì nữa?
- Đàn ông là những người.... chậm trưởng thành hơn phụ nữ. Các cô gái ở tuổi 17 đều đã có thể cư xử như người lớn. Trong khi đó, rất nhiều chàng trai ở độ tuổi này vẫn còn nhong nhỏng ở trần đi đá bóng, đá cầu trên đường phố.
Đây chính là nguyên nhân vì sao những cuộc tình thời trung học hiếm khi có kết quả tốt đẹp.
- Đàn ông thường thay quần áo rất nhanh để đi làm, đi chơi.
- Đàn ông thường chỉ mang duy nhất một đôi giày trong ngày.
- Đàn ông chỉ thích đeo nhẫn vì nghĩ rằng nhẫn, vật trang sức biểu hiện sự uy quyền cũng như sự giàu có của mình.
- Đàn ông chỉ dùng điện thoại di động, dàn máy, đầu đĩa....
- Đàn ông chỉ dùng điện thoại để liên lạc. Vì vậy, họ thường chỉ truyền đạt thông điệp ngắn.
- Đàn ông thường không gọi sự "phải lòng" là yêu đương mà là "khoảng thời gian tôi và cô ấy quen nhau.
- Đàn ông không thích chan nước xốt vào ổ bánh mì của mình.
- Thích những ngôi sao mà người mình yêu thích.
- Ném chìa khóa, cặp sách lung tung trong nhà.
- Đàn ông đội mũ với một mục đích duy nhất là che nắng.
- Đưa cho vợ phần quảng cáo của một tờ báo khi cô ấy yêu cầu chia bớt báo.
- Ngồi nhâm nhi cà phê mắt dán vào tờ báo yêu thích trong khi vợ đang làm bếp.
- Thường tỏ ra rất tử tế trước bạn bè của "vợ/người yêu".
- Uống nước bằng cách "tu" cả chai.
- Các chàng trai độc thân thường không bao giờ mua trước thực phẩm để dự trữ và khi đã đi mua thì chỉ chọn những bao bì đẹp mắt.
- Thích nhìn người phụ nữ mình yêu mân mê quà mà mình vừa tặng.
- Khi lạc, đàn ông ít khi nào hỏi đường mà chạy vòng vòng với quyết tâm rằng tự mình phải tìm ra đường.
- Muốn vợ đảm đương tất cả những chuyện "vặt vãnh" trong khi mình thì làm những chuyện không được yêu cầu.
- Vừa coi báo vừa nói: "Thì anh đang nghe em nói đây"...
- Chợ vợ/người yêu thay quần áo xong mới hối: "nhanh lên nào, em".
- Vứt quần áo lên giá treo đồ thay vì phải treo chúng cho thẳng thớm.
- Rửa chén trong chậu thì cũng "để phần cho vợ vài cái nồi - Em chỉ nhờ anh rửa chén thôi mà!
- Vừa mở tủ lạnh vừa hỏi "Em ơi trứng để đâu?"
- Bấm chọn đài đá banh và giải thích rằng chương trình đang xem chẳng có gì đặc sắc.
- Luôn tay bấm chuyển đổi đài truyền hình.
- "Anh đói bụng quá , ước gì bây giờ có một ly nước".
- Luôn là người xách giỏ khi cùng vợ/người yêu đi mua sắm.
- Vứt giày dép bừa bãi trong phòng khách.
- Không tội gì ăn hết đĩa thịt (dù nó rất ngon). Lý do? Hôm nay đến phiên mình rửa chén.
- "Nướng" thêm vài phút nữa vào mỗi buổi sáng.
- Đàn ông thường không gò chữ viết, vì thế chữ rất ít khi đẹp. Với đàn ông, chữ sạch đã là giỏi lắm rồi.
- Thích hái hoa, che dù và đi chơi với người yêu.
- Đàn ông thường thích xem tạp chí dành cho phụ nữ (dù họ luôn che dấu điều này). Lý do là trong loại tạp chí này có rất nhiều hình của những người phụ nữ đẹp.
- Bộ "đồ nghề" trong phòng tắm của một người đàn ông thường chỉ bao gồm vài thứ như: bàn chải đánh răng, kem đánh răng, khăn tắm, xà phòng, kem cạo râu và dao lam.
- Đàn ông thường tỏ ra dễ dãi khi tan vỡ một cuộc tình nhưng có thể cả năm sau, anh ta có thể gọi điện cho cô bạn gái cũ trong tình trạng say khướt, vừa khóc vừa cười nói anh ta rất hận cô nàng vì chính cô ta đã làm hỏng cuộc đời của anh ta. Tuy nhiên, cần phải hiểu rằng, thông điệp mà người đàn ông giận dữ này muốn chuyển tải là: "Đến bây giờ anh cũng vẫn còn yêu em!".
- Đàn ông chỉ chưng diện khi đi dự tiệc.
- Khi cần chụp ảnh, đàn ông ít nở nụ cười, có lẽ họ cho rằng, làm như vậy sẽ trông ít chín chắn.
- Đàn ông chờ đến khi không còn quần áo để mặc mới chịu đi giặt.
- Các chàng trai thường bảo với người yêu là mình rất yêu mèo, anh ta có thể vuốt ve, nâng niu con mèo của cô ta. Thế nhưng khi cô bạn gái vừa quay lưng, anh ta lập tức đá vào con mèo ngay. (Theo Tuần Báo Mới)