VẾT SẸO
Tôi là một cô gái xấu xí, luôn mặc cảm về thiệt thòi này. Nhưng một người đàn ông đã cho tôi hiểu : " đẹp và hoàn hảo là hai điều hoàn toàn khác nhau" .Bàn tay ông sờ nhẹ vào vết sẹo trên mặt tôi, và ôn tồn hỏi
- " Bạn là người mẫu ? "
Người mẫu ? Tôi nhìn thẳng vào vị bác sĩ đối diện, cố tìm ra nét giễu cợt, nhạo báng tôi....trên gương mặt điển trai và đầy nam tính của ông. Không ai có thể nhầm lẫn tôi với một người mẫu. Tôi là một cô gái xấu xí và thô kệch với vết sẹo trên mặt.
Mẹ tôi cũng cho rằng : " My sister mới là đứa con gái xinh đẹp của bà.
Tai nạn xẩy ra, năm tôi học lớp bốn. Một khối đá lớn đang được kéo lên, để xây nhà một người hàng xóm, đã va mạnh và mặt tôi, và để lại vết sẹo khá dài trên mặt.
Khi ấy cha tôi nói trong tiếng thở dài :
- Con luôn là con gái xinh xắn của cha, cho dù người khác không nghĩ như thế " !
Và tai tôi vẫn giả vờ như điếc, trước những lời chọc ghẹo của các bạn cùng lớp. Lòng tôi giả vờ không nhận ra mặt của tôi ......khác với các bạn như thế nào. Tôi buộc mình không được soi gương. Tôi nhốt mình trong phòng để khóc.... mỗi khi, my family ngồi xem những chương trình về sắc đẹp. Nhưng dần dần.... tôi tập quen với sự thật.
Tôi thầm nghĩ :
- Nếu tôi không có diễm phúc.... được là một cô gái xinh xắn, thì ít ra, tôi cũng có thể ăn mặc một cách chỉnh tề. Mái tóc được uốn cong một cách hiện đại, cặp kính sát tròng, thay cho hai gọng kính dầy cộm. Tôi chịu khó trang điểm..... bằng cách quan sát những người phụ nữ chung quanh, mặc trang phục phù hợp. Giờ đây, tôi sắp kết hôn. Vết sẹo ấy.... một lần nữa, hiện ra như thách thức cuộc sống mới.... sắp tới của tôi.
Tôi trả lời vị bác sĩ :
- Dĩ nhiên, thưa ông " tôi không phải là một người mẫu " tôi trả lời một cách phẩn nộ.
Vị bác sĩ thẩm mỹ, hai tay khoanh trước ngực, nhìn tôi một cách triều mến và nói :
- Thế tại sao bạn lại lo lắng đến vết sẹo đến thế ? Nếu không có lý do về nghề nghìệp, buộc bạn phải tẩy sẹo, thì điều gì khiến bạn phải đến đây ?
Bất giác, vị bác sĩ như đại diện cho tất cả những người đàn ông.... tôi đã từng gặp, những người đã từng chế nhạo, giễu cợt và ruồng bỏ tôi, phản bội tôi. Theo thói quen, tôi sờ tay lên mặt. Vết sẹo vẫn khắc sâu trên mặt. Như nhắc nhở tôi, mày là một cô gái xấu xí. Tự dưng mắt tôi đỏ hoe, cay xè. Người bác sĩ kéo ghế đến gần bên tôi, rồi ôn tồn nói :
- Hãy để tôi nói những gì.... tôi nhìn thấy ở người đối diện . Bạn là một cô gái xinh xắn. Không phải là một cô gái hoàn hảo..... mà là một cô gái xinh xắn. Bạn có biết Laura Hutton ? Bà ấy có một khe hở ở hàm răng trên, Elizabeth Taylor có một vết sẹo nhỏ trên trán .
Ông dừng lại, đưa cho tôi cái gương, và nói tiếp :
- Tôi từng tự hỏi, tại sao những người phụ nữ nổi tiếng lại có khiếm khuyết, và tôi cũng tự tìm ra câu trả lời cho chính mình. Chính sự không hoàn hảo đó, cái có thể xem là thua kém của họ, lại làm cho họ nổi bật hơn và không thể lẫn lộn với người khác. Đừng để ý đến những kẻ ngu xuẩn..... đã chê cười gương mặt của bạn. Bạn dễ thương, xinh xắn, vì bạn.... chính là your. Vẻ đẹp thật sự.... tỏa sáng từ bên trong con người của bạn. Hãy tin lời tôi.
Tôi nhìn vào gương, lời của vị bác sĩ vang mãi bên tai tôi.
Nhiều năm sau đó, tôi dã trở thành một phụ nữ nổi tiếng, rất được mến mộ về diễn thuyết và hùng biện trước hằng trăm người. Tôi biết mình là ai . Khi tôi thay đổi cách nhìn nhận tích cực với chính mình, những người khác cũng phải thay đổi cách nhìn về tôi.
Vị bác sĩ không xóa vết sẹo trên mặt tôi, Ông đã xóa đi vết sẹo mặc cảm, tự ti trong tâm hồn của một cô gái.
( Theo TTO ) Sống Magazine
Post a Comment