Saturday, March 31, 2012

GHEN


       Có một ông nọ trốn vợ đang hú hí với đào....Bỗng cái iphone vang lên liên tục, làm ông bực cả người bèn cầm phone lên xem, thì tiếng có tiếng vợ bảo phải về nhà gấp, ông ta bèn nhắn tin cho vợ, ông đang bận mua vài món đồ nhưng mua chưa xong, một lát sau vợ ông ta nhắn tin lại, bảo về nhà ngay, vì ở nhà vợ cũng có món đồ cần bán gấp ???

                                       Nhã Lan kể trên radio

Friday, March 30, 2012

GIẢM CÂN

  
        Một ông béo phì, lười tập thể dục, đến gặp bác sĩ xin thuốc giảm cân. Bác sĩ đưa cho ông một lọ thuốc màu hồng, dặn uống mỗi tối trước khi đi ngủ. Ông già theo lời dặn của bác sĩ uống thuốc đều đặn mỗi đêm, và thế là đêm nào ông cũng mơ thấy lạc vào một hoang đảo, trên đảo có bầy tiên nữ khỏa thân, ông hứng chí cứ rượt bắt..cả đêm nhưng chẳng bao giờ bắt được và cứ như thế mà rượt đuổi lòng vòng trên đảo như vậy suốt đêm...cho đến sáng, lúc thức dậy hai chân mỏi nhừ, mồ hôi vả ra, hơi thở hổn hển, đêm nào cũng đuổi bắt, cũng mỏi nhừ. Ba tháng sau sụt cả chục ký.

       Ông bạn thân nghe kể lại như vậy.. thì khoái chí tử, cũng xin tới bác sĩ kia để được uống loại thuốc giảm cân kỳ diệu ..ấy. Bác sĩ cũng đưa cho ông già dê này một lọ thuốc màu xám, và dặn uống mỗi tối trước khi đi ngủ. Uống thuốc đều đặn, đêm nào ông này cũng mơ thấy lạc vào một hoang đảo, nhưng tiên nữ khỏa thân đâu chẳng thấy... trên đảo ông gặp đám mọi ăn thịt người. Bị đám mọi rượt, ông chạy trối chết, suýt bị tóm trúng mấy lần, nhưng rồi lại thoát, cứ chạy trốn quýnh quáng, lòng vòng trên đảo suốt đêm, đến sáng. Thức dậy hai chân mỏi nhừ, mồ hôi vã ra như tắm, thở hổn hển. Đêm nào cũng chạy trốn, cũng mỏi nhừ. Ba tháng sau sút cả chục ký. nhưng ông già này tức lắm, bèn đến gặp bác sĩ để phàn nàn :

       - Tại sao ông bạn của tôi có giấc mơ đẹp với các tiên nữ khỏa thân ..còn tôi lại chỉ toàn mơ thấy bị mọi ăn thịt người rượt không dzậy.....???

                                                                      Trẻ Magazine

Wednesday, March 28, 2012

F . DAN TAM FILMING

MMM

F . DAN TAM FILMING


F . DAN TAM FILMING

NNNN

TUỔI MÃN KINH VÀ SỰ ĐAU ĐỚN KHI GIAO HỢP


      Ở tuổi mãn kinh, ảnh hưởng của sự suy giảm chất kích thích tố nữ ( estrogen ) là nguyên nhân làm cho thành âm đạo bị mỏng và khô lại, không còn tiết ra đủ chất nhờn để bôi trơn  ..khi giao hợp ..sự cọ sát sẽ gây ra những đau đớn ....Để chữa chứng bệnh khá phổ biến này, kem Premarin chứa kích thích tố nữ được bôi thẳng vào thành âm đạo mỗi tuần hai lần, giúp cho thành âm đạo tiết ra đủ chất nhờn, mà những loại thuốc bán không cần toa ở các tiệm thuốc như Walgreen hay CVS chưa có. Hãy nhờ bác sĩ biên toa cho bạn, hay nếu muốn tìm hiểu thêm về kem Premarin hãy vào :

       premarinvaginalcream.com



        

      

Sunday, March 25, 2012

THUẬT YÊU ĐƯƠNG



7 Beguiling Ways to Attract a Scorpio ...

chuyencamcuoi.blogspot.com
     
       1. Phải trân trọng tình yêu:
     
       Tình yêu chính nó đã là điều gì rất trừu tượng..... vì người ta chỉ thấy những biểu hiện của tình yêu.  Rất tiếc những biểu hiện ấy, thường chỉ là những dục vọng thấp hèn... làm hạ thấp giá trị của tình yêu, người ta thường nhân danh tình yêu.....để thỏa mãn dục vọng, nếu tình yêu chỉ là dục vọng....thì làm sao nhân loại có được những áng văn tuyệt tác....những bài thơ bất hủ để ca tụng tình yêu .

       Đừng bao giờ hạ thấp gíá trị của tình yêu xuống thành bản năng sinh lý của động vật, vì tình yêu là sự thiêng liêng và cao quí.... mà chỉ con người mới có, con người là một sinh vật cao cấp nhất, có lý trí để phán đoán mọi việc phải trái, vì thế không thể để bản năng làm chủ .  Một số người đã nhân danh tình yêu ....để lợi dụng  " tình "  hoặc " tiền " nơi người yêu của họ và nếu bị kết án thì họ lại viện lý lẽ này nọ để chống đỡ.

        2. Ai là người biết yêu ? :

       Có rất nhiều người không biết yêu. Vì nơi nào có tình yêu... nơi đó có sự sống. Người ta đã đồng hoá sự " ham muốn " với  " tình yêu ", đây cũng là nguyên ngân chính.... đưa con người đến sự đau khổ, thất vọng với cái mà họ gọi là tình yêu. Nếu bạn gặp một người khác phái thấy hợp mắt và liền tìm đủ mọi cách để chiếm đoạt, rồi bạn cho đó là bạn yêu. Thì thật là sai lầm.... và nếu bạn lại tìm đủ mọi cách để người kia chấp nhận sự chiếm đoạt của bạn và bạn cho rằng :  như vậy là được " đáp lại tình yêu "

       khi âm mưu chiếm đoạt bị thất bại, người ta buồn bực sầu khổ, nếu sự thất vọng quá nặng nề, có lắm kẻ đã quẫn trí và tìm đến cái chết. Đừng nên nói rằng, tình yêu là tiếng nói của con tim, không có lý trí xen vào. Thật không tưởng tượng được một người có thể cô lập được lý trí, để sống theo bản năng, vì nếu không có lý trí, thì con người chỉ sống bằng bản năng. Bản năng sinh lý chỉ là những chiếm đoạt và thụ hưởng, đơn thuần chỉ có xác thịt thấp hèn, không có sự can thiệp của lý trí . Tóm lại, chúng ta cần phải kềm chế dục vọng, mới biết thế nào là tình yêu... Nói cách khác, hãy nén lòng ham muốn chiếm đoạt.... thì lúc đó mới thật sự là biết yêu. Bởi vì yêu là tạo hạnh phúc cho người mình yêu. ...


        3. Yêu là chấp nhận hy sinh lợi ích bản thân cho hạnh phúc của người mình yêu :

        Thật là kỳ diệu... nếu trong tình yêu có bóng dáng của sự hy sinh tự nguyện cho hạnh phúc của người mình yêu, Hy sinh ở đây là quên tất cả những lợi ích của bản thân, dành tất cả những gì tốt nhất cho hạnh phúc của người mình yêu. Nếu đã yêu ai mà không dám hy sinh lợi ích bản thân, để người yêu của mình được sung sướng hạnh phúc, thì đâu thể gọi là biết yêu, đây là một tình yêu cao cả, thuần khiết khác hẳn với thứ tình yêu tầm thường chỉ muốn chiếm đoạt thể xác của người mình yêu.

        Thí dụ có những người chồng người cha đã cố gắng làm việc quần quật lao động cơ bắp hay lao động trí não... để cho vợ con được sống đầy đủ ấm no...hạnh phúc, hay có những người vợ người mẹ hy sinh tất cả cho chồng cho con. Và họ vui khi thấy chồng con được vui vẻ...sung sướng. Thật cao quí biết bao khi vì yêu mà hy sinh lợi ích bản thân cho người mình yêu. Nói thì dễ....nhưng thực hiện được lại là việc cực kỳ khó khăn.

        Có một người đàn ông nghe một cô gái trẻ bày tỏ, chồng của cô suốt ngày chỉ biết bê tha chè chén mà quên đi bổn phận làm chồng, làm cha.... cô có đôi mắt thật đẹp nhưng lúc nào cũng buồn vời vợi vì người chồng vô trách nhiệm kia, người đàn ông nọ đã yêu đôi mắt đẹp u buồn của cô gái, ông đã tận tình giúp đỡ gia đình cô bằng mọi cách để cô có một cuộc sống tạm đủ và làm sao để cho chồng cô dần dần hồi tâm trở lại.
       Ông nói với cô gái :
       - Ngày nào em có hạnh phúc với người chồng biết bổn phận, biết chăm sóc em và các con của em, đôi mắt của em hết u buồn là anh vui rồi, anh vì yêu đôi mắt ấy, anh sẽ cố hết sức để giúp em tìm được hạnh phúc... Anh sẽ vui trong niềm vui của em và đấy là ước nguyện của đời anh.  Người đàn ông này đã yêu cô gái kia với cả tấm lòng, với một tình yêu cao cả và ông cũng quyết tâm tạo lại hạnh phúc cho gia đình cô.

      Điều muốn nói ở đây là người đàn ông này đã yêu đôi mắt u buồn của một phụ nữ trẻ đẹp, đau khổ vì có người chồng lêu lổng bê tha. Ông muốn giúp đỡ cô bằng mọi cách... để cô có lại sự đầm ấm mà cô đang cần. Và cuối cùng gia đình cô đã trở lại với sự đầm ấm, ông không phải là hạng người lợi dụng lúc cô đang đau khổ để chiếm đoạt và phá gia cang của người khác.  Đây là một câu chuyện có thật, và rất hiếm khi gặp được mẫu người như người đàn ông này.  Phải chăng ông đã hiểu " Yêu ai thì hy sinh tất cả cho người ấy. Người ấy vui thì mình vui, người ấy khổ thì mình khổ " .

      4. Tình yêu phải thực tế :

      Yêu không phải chỉ là mơ mộng, thực ra là sự bắt đầu của cuộc sống.
      Gia đình là điều mà hai người yêu nhau rất cần. Vì thế khi yêu phải thực tế, nói cách khác là phải đi đến cứu cánh là " tạo một tổ ấm ".

      Thật khó tưởng tượng được khi tình yêu chỉ toàn là những câu nói và sự mơn trớn để đi đến chỗ chiếm đoạt thể xác...của nhau .... rồi sau đó khi chán chường nhau thì chia tay. Như thế là coi thường tình yêu, xem tình yêu như một phương tiện để thỏa mãn dục vọng thấp hèn. Hãy yêu và trân trọng tình yêu.

      Tình yêu phải đi đến hôn nhân, nếu không thì tình yêu ấy chỉ là cái cớ để thỏa mãn dục vọng của con người mà thôi. Rất tiếc cuộc sống cho thấy không ít những người lợi dụng tình yêu để che đậy cho dục vọng thấp hèn. Họ tìm đến nhau vì dục vọng, không phải do tình yêu gì cả. Và nếu họ có ở với nhau lâu dài thì chẳng qua như Tú bà với Mã Giám Sinh trong truyện Kiều mà thôi.

      Tình yêu phải được trân trọng và trân trọng tình yêu là phải tôn vinh tình yêu bằng cách đi đến cứu cánh : Hôn nhân, để hai người yêu nhau có thể gắn bó với nhau, sinh con nối dõi tông đường vừa là hạt nhân  để tạo ra xã hội.

       Tình yêu không thể lưng chừng, một là nâng lên để trở thành thiêng liêng cao cả. Hai là hạ xuống thành bản năng thấp hèn.. Chắc chắn các bạn nào biết suy nghĩ đều muốn nâng cao giá trị của tình yêu, tức là chính các bạn được nâng lên hàng cao sĩ vậy.

                     PMANTH  tóm tắt Thuật yêu đương của tác giả   PHAN KIM HUÊ




LÒNG NHÂN ÁI VÀ TÌNH NGHĨA CỦA NƯỚC MỸ

                Những thuyền nhân lênh đênh trên biển

        Năm 1989, Cả nước Mỹ xôn xao về việc một người đàn ông đã đốt lá cờ Mỹ ngay trên thềm tòa nhà của Quốc Hội, trong buổi họp thường niên của đảng Cộng Hòa. Đã có nhiều bàn tán về sự kiện này từ phía chống đối cũng như ủng hộ.

        Ngày đó, tôi vừa tốt nghiệp đại học, chưa để ý nhiều đến những sinh hoặt chính trị, xã hội.. chung quanh, nhưng trong lòng tôi chợt dâng lên một cảm xúc " thật đáng tiếc " cho ông ta, người đàn ông đã đốt lá cờ Mỹ. Nếu ông ta đã được nhìn lá cờ Mỹ qua đôi mắt của tôi, và hơn một trăm người bạn đi cùng thuyền vào một buổi sáng mùa hè năm 1983.

        Một đêm của tháng 7 năm 1983, con thuyền nhỏ chở đầy kín người, đã ra tới hải phận quốc tế. Tôi đã hơi quen với mùi hôi tanh, lợm giọng trong thuyền nên cảm thấy hơi tỉnh táo...Ngước mắt nhìn lên bầu trời đang chuyển từ màu xám sang màu đen thẳm.... Tôi lẩm bẩm cầu nguyện cho chúng tôi được bình an. Cám ơn Trời, biển khá êm, con tàu không vật vã....Mà chỉ chồm lên rồi hạ xuống theo từng đợt sóng....Những âm thanh ồn ào...Tiếng khóc của con nít, tiếng phàn nàn..than thở....tiếng chửi rủa cũng lắng dần khi mọi người chìm vào giấc ngủ mệt mỏi....

         Hình như tôi cũng đã ngủ thiếp đi một lúc, vì khi tôi giật mình choàng dậy thì sự hoảng sợ đã chụp xuống chung quanh, cái đèn duy nhất trong phòng máy bị thổi tắt.

          Ông thuyền trưởng ra lệnh tắt hết đèn, lắng nghe những tiếng thì thào trao đổi...Tôi mới biết rằng, tàu của chúng tôi đang bị tàu cướp Thái Lan rượt đuổi. Chúng tôi phải tắt hết đèn chạy trong đêm đen của biển, trong khi tàu cướp của Thái Lan đang cố đuổi theo. Tôi cầu xin Thượng đế, Chúa, Phật ...cứu vớt chúng tôi...

         Chúng tôi chạy vòng vèo ngay trước mũi tử thần cả đêm...Và bình minh cũng đã tới...Những tia nắng..đã quét đi màn đêm, tiếng của ông thuyền trưởng :

         - Hình như tụi cướp biển đã bỏ đi.. rồi !

        Bổng có giọng của ai đó vụt la lớn:

         - Có tàu lớn...có tàu lớn... ở đằng xa kìa!

         - Tàu gì vậy ? Cầu trời .....cho tàu đó không phải là tàu của Liên Sô!

         Chúng tôi như được hồi sinh, ai cũng vui mừng..Cố gắng nhón người lên cao để mong được nhìn  rõ...hơn vì lúc đó chiếc tàu kia chỉ là một đốm nhỏ ở xa...Vài phút sau, một chiếc trực thăng nhỏ bay qua trên đầu của chúng tôi, mọi người trên thuyền vui mừng la hét như điên cuồng, nhiều người đàn ông cởi áo ra phất lia lịa, nhưng chiếc trực thăng...chỉ lượn vài vòng rồi mất hút. Dù sao... cũng đã có hy vọng được cứu ...ở phía chân trời..kia . Thế là, chúng tôi vội nhắm vào cái chấm đen ở tít đằng xa mà chạy tới. Và chiếc tàu kia hình như cũng đang chạy về phía chúng tôi, vì nó càng ngày càng lớn dần.

         Và...Suốt đời tôi....Sẽ không bao giờ quên giây phút đó...Giây phút ...mà một người đàn ông ngồi trên chỗ cao nhất của chiếc thuyền la lớn đến lạc cả giọng :

         - Thấy rồi!...Thấy cờ Mỹ rồi!!!

         Nước mắt của ông ràn rụa trên khuôn mặt khắc khổ..lấm lem dầu máy. Mọi người đều đứng bật lên... làm thuyền chao mạnh....Chúng tôi sung sướng vì quá sức vui mừng ....và hiểu rằng chúng tôi sẽ được cứu .....! Thật là một phép lạ .....

         Chiếc tàu cứu vớt chúng tôi là một Hàng Không Mẫu Hạm của Hoa Kỳ, Nó to như một toà nhà mười mấy tầng, những người thủy thủ trên tàu phải leo thang dây xuống để đem trẻ con và những người yếu sức lên trước...Chúng tôi bám vào thang dây, dò từng bước leo lên boong tàu. Vừa lên đến nơi, mỗi người được trao cho một ly sữa và một trái táo, trước khi tụ tập trong một góc của boong tàu, và rất ngạc nhiên khi thấy trên boong tàu đã có cả trăm người Việt Nam chạy ra đón mừng chúng tôi, thì ra chiếc Hàng Không Mẫu Hạm này cũng vừa mới cứu vớt một thuyền vượt biên khác ngày hôm trước.

         Sau khi mọi người đã lên tàu lớn, những thủy thủ Mỹ đã tưới xăng lên chiếc thuyền mà chúng tôi vừa rời khỏi, rồi châm lửa đốt. Đứng trên boong tàu nhìn vói theo chiếc thuyền nhỏ xíu đang bốc cháy và trôi dần ra xa, mặc dù biết rằng chúng tôi đã vô cùng may mắn được cứu vớt...Nhưng khi nhìn theo chiếc thuyền nhỏ xíu xa dần ...Lòng tôi vẫn thoáng ngậm ngùi....Tổng cộng số thuyền nhân được cứu lên đến gần hai trăm năm mươi người. Hồi đó tiếng Anh của tôi còn kém, lại thêm tính tình nhút nhát nên không dám hỏi han những người lính trên tàu, tôi chỉ nghe kể lại, chiếc Hàng Không Mẫu Hạm này đang trên đường đi công tác ở Phi Luật Tân. Họ đã nhìn thấy con thuyền của chúng tôi từ rất xa và quyết định đi chếch qua..... để cứu chúng tôi. Chiếc trực thăng bay qua trước khi chiếc HKMH đến cũng là do vị thuyền trưởng của chiếc HKMH gửi tới để xem xét tình trạng của chúng tôi.

         Trên tàu có sẵn một số quần áo cũ. Chúng tôi được phép lựa những thứ tạm mặc được, để thay đổi. Khổ nỗi, đống quần áo đã qua sự lựa chọn của những người đi trước, nên chỉ còn toàn là thứ khó mặc. tôi nhặt đại hai cái áo to bằng bốn khổ người tôi và một bộ áo liền quần màu xanh bó sát. Chẳng hề gì.... tôi vẫn vô cùng sung sướng.... vì ước mơ gần như hoang đường....nay đã trở thành sự thật; tôi đã trốn thoát khỏi Việt Nam và đang được ở trên tàu Mỹ.

         Sau tám năm bị đọa đày trong bức màn sắt của chế độ cộng sản trong nước. Thế hệ của chúng tôi, hầu như quên mất có một thế giới tử tế bên ngoài.....Trong những ngày trên chiếc HKMH của Hoa kỳ....tôi đã được gặp lại những cử chỉ lịch sự...những hành động nhân ái....Gần như đã biến mất trong xã hội nơi tôi vừa mới đào thoát. Những ân nhân của chúng tôi rất ân cần đến từng chi tiết nhỏ...một trong những việc đầu tiên họ làm là phát bao thư, giấy bút cho chúng tôi viết thư báo tin cho người thân. Mãi cho đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ chiếc phong bao màu xanh nhạt có hình chiếc hàng không mẫu hạm và tên của chiếc tàu ở góc, tôi vẫn nhớ mãi những ánh mắt thương cảm ....của những người trên tàu, nhìn chúng tôi nhếch nhác...bơ phờ dò từng bước để lên tàu.

         Suốt thời gian trên tàu, tôi vô cùng ái ngại cho những thủy thủ và các sĩ quan đã tốn không biết bao nhiêu công sức...để lo cho hơn hai trăm người chúng tôi. Vì hàng không mẫu hạm là đơn vị quân sự, nên chúng tôi không được phép ra khỏi phần cuối boong tàu. Mỗi người được phát một chiếc chăn màu xám, loại chăn của nhà binh Mỹ, mà tôi đã từng thấy trước năm 1975. Chăn rất tốt và khí hậu của biển Thái Bình Dương vào mùa hè khá ấm, nhưng chúng tôi phải nằm ngay trên boong tàu, và gió thổi lồng lộng khi tàu chạy nhanh, nên về đêm cũng rất lạnh, tôi ngủ rất ít, nên đã chứng kiến sự tận tâm của những người lính thủy trên tàu. Sáng sớm họ đã lăng xăng dọn thức ăn sáng cho chúng tôi.

         Phải mất mấy tiếng đồng hồ mới phục vụ hết mấy trăm người..rồi chỉ một lúc sau ..lại lục đục lo đến bữa ăn trưa..rồi lại bữa tối....Vấn đề vệ sinh cho hơn hai trăm người chen chúc trong một không gian nhỏ.... mới thật là kinh khủng...Mỗi sáng nhân viên trên tàu cùng chúng tôi dọn dẹp và tôi không thấy người nào tỏ thái độ khó chịu...cho dù phải làm những việc cực nhọc nhất.

          Mấy ngày ngắn ngủi trên tàu  ......mãi mãi là một trong những kỷ niệm khó quên.... nhất trong đời tôi....Trên chiếc hàng không mẫu hạm thật hùng vĩ đó.....Tôi đã được hiểu được thế nào là sự ấm áp của tình người ....và tấm lòng nhân ái của người Mỹ........những sinh hoặt hằng ngày.... qui củ và răm rắp như một guồng máy. Tôi nhớ, nhân viên trên tàu, ngoài nhiệm vụ riêng...họ còn phải chăm sóc chúng tôi, và phải lo rất nhiều giấy tờ cho thủ tục gởi chúng tôi vào trại tỵ nạn Thái Lan. Bận rộn như vậy..... nhưng không khí trên tàu luôn ấm áp và đầy tình người.....

         Mỗi sáng lễ chào cờ diễn ra, đám người tị nạn đứng sát bên thủy thủ đoàn, cùng lắng nghe quốc ca Hoa Kỳ vang vọng trong gió biển, tôi vẫn nhớ rất rõ cái cảm giác bàng hoàng..khi nhìn lá cờ Hoa Kỳ bay lồng lộng trong bầu trời xanh biếc của biển xanh....và tự nhũ không biết mình sẽ ra sao ....Nếu chiếc tàu này đến trễ ...chỉ một vài giờ của buổi bình minh hôm trước....

         Mỗi buổi chiều khi công việc đã xong, những thủy thủ túa ra trò chuyện với chúng tôi. Từ vị sĩ quan trong bộ đồng phục màu trắng tới những chàng thủy thủ, trong đồng phục xanh, họ ân cần vui vẻ... đùa giỡn với con nít...trò chuyện với mọi người....cố lắng nghe những câu tiếng Anh vụng về của chúng tôi... tìm hiểu xem...chúng tôi có cần thêm gì nữa không ?  Để chúng tôi được giải khuây, họ còn căng màn chiếu phim. Tôi nhớ mãi cuốn phim điệp viên 007 James Bond với tựa đề " For Your Eyes Only " giữa trời đêm lồng lộng ....  bầu trời trong xanh với muôn ngàn ánh sao, trên con thuyền đang lướt sóng... xuyên vào biển đêm, những hình ảnh rực rỡ chớp tắt trên màn ảnh vĩ đại làm tôi mơ màng...tưởng chừng như mình đang trôi.... trong đêm hoa đăng thần thoại.... của một giấc mơ kỳ diệu......

         Như thế đó.....Chúng tôi đã may mắn gặp được cái đẹp đẽ.... nhất của nước Mỹ, trước khi đặt chân tới đất nước này. Tôi đến Mỹ với vài dollars và hai, ba bộ quần áo tồi tàn, nhưng gia tài của tôi là lòng cảm mến.... ngưỡng mộ ....sâu xa với miền đất đầy tình người này ....cùng với hoài bảo sẽ cố gắng sống cho xứng đáng với sự hy sinh của gia đình và với sự may mắn mà Thượng đế đã mang những " sứ giã " trên chiếc hàng không mẫu hạm ....đến cứu vớt chúng tôi.

         Tuy thế, vấn đề lớn nhất mà tôi đã gặp trên đất Mỹ.... là một chuyện tôi chưa hề nghĩ đến : Đó là tình cảm của tôi đối với nước Mỹ .....đã làm tôi hoang mang ....trong trí óc của một thiếu nữ đang trưởng thành...một mình trên miền đất mới, tôi cảm thấy gần như....có lỗi với quê hương nghèo nàn Việt Nam...khi thấy mình càng ngày.... càng quen... với đời sống mới và thật sự yêu mến quê hương thứ hai này. Tôi cảm nhận được cái tinh túy của Hiệp Chủng Quốc vượt khỏi những nhiệm kỳ Tổng thống hay đảng phái. Tinh túy đó đến từ những người dân Mỹ. Có lẽ tình cảm của tôi với đất nước này... đã thành hình...từ lúc nhìn chiếc hàng không mẫu hạm mang lá cờ của Hoa Kỳ lớn dần từ phía chân trời trên vùng biển Thái Bình Dương...Từ ...cái khoảnh khắc ....thấy.....những người lính thủy thủ Hoa Kỳ ôm chặt..những em bé nhớp nhúa vì nôn mửa ...vào lòng...để đem lên chiếc hàng không mẫu hạm...từ khi anh thủy thủ của con tàu ân cần dùng con dao nhỏ, cắt bớt chiếc dép cao su cho vừa chân tôi, từ hình ảnh người sĩ quan trong bộ đồng phục trắng đang sắn quần gò lưng ...kéo dây ghìm cho thuyền nhỏ đứng yên để cho chúng tôi bước lên bờ biển Thái Lan... từ hình ảnh những người Mỹ đứng một hàng dài lưu luyến dõi mắt theo đám thuyền nhân chúng tôi đang lục tục đi vào trại mà còn cố ngoái lại nhìn họ...qua làn nước mắt...

         Tôi tin rằng : Không phải vị thuyền trưởng nghĩ rằng người Mỹ có trách nhiệm gì với chúng tôi...Nước Mỹ có quyền không cho phép chiếc hàng không mẫu hạm đi chệch hải đồ để cứu người giống như bao con tàu khác....đã làm ngơ với những chiếc thuyền vượt biển kém may mắn khác...

        Hơn nữa, những gì không thật... sẽ không tồn tại lâu bền, và tình cảm ban đầu của tôi đối với nước Mỹ sẽ mất đi, nếu tôi không càng ngày..càng thấy Hoa Kỳ là một đất nước bao dung. Tôi không ngây thơ nghĩ rằng - hay mong rằng nước Mỹ là hoàn hảo : Nhưng với tôi nước Mỹ là một dòng sông  mênh mông, đôi khi cũng đem theo một ít rác dơ, đôi khi cũng dậy sóng nguy hiểm, nhưng giòng sông đó luôn rộng lòng đem nước và phù sa đến cho những giống cây từ khắp nơi có cơ hội đơm trái ngọt...

         Người sống lâu ngày trong bình an...sung sướng...thường quên rằng họ đã may mắn...Người đàn ông đốt lá cờ Mỹ trước thềm nhà của Quốc Hội chắc chỉ nhớ đến những rác rưởi trong dòng sông, chắc ông ta không hiểu rằng, chỉ ở đất nước Hoa Kỳ ông ta mới dám chà đạp Quốc kỳ ngay trước toà nhà lập pháp mà không sợ rằng ông sẽ bị " ra đi " không có ngày trở về ". Ông ta chắc chắn không biết rằng lá cờ đó đã khiến hải tặc Thái Lan hoảng sợ .....không dám tiếp tục truy đuổi chúng tôi, đã quyết định giữa cuộc sống bình an ở Hoa Kỳ và cái chết....hoặc một cuộc sống nô lệ trên đất Thái còn đau khổ hơn cái chết...của hơn một trăm người trên một chiếc thuyền nhỏ vượt biên vào một ngày hè năm 1983.

          Thời gian trôi qua. Tôi đã lớn lên và đã hiểu ra rằng, tôi không hề phải chọn lựa giữa quê hương thứ nhất Việt Nam và quê hương thứ hai Hoa Kỳ. Tôi yêu mến đất nước Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ đã cưu mang tôi, cho cây tôi lớn lên... và trở thành một cây có trái ngọt.... đất nước này không hề phiền hà khi tôi đem chia sẻ trái ngọt đó với nơi tôi sinh ra....Tinh thần của nước Mỹ luôn khuyến khích mọi người góp sức làm thế giới tốt đẹp hơn....và tôi sẽ làm như thế....Tôi sẽ cố gắng bằng cách này hay cách khác trao lại những may mắm và cơ hội mà tôi đã được trao....Hy vọng là tôi sẽ góp phần...để một ngày nào đó..người dân Việt Nam không còn phải tìm cách ra đi ..cho dù phải trả giá bằng tính mạng hay nhân phẩm....

          Tôi yêu Việt Nam đã sinh thành ra tôi và tôi yêu Hoa Kỳ đã nuôi nấng tôi. Đôi khi tôi trầm ngâm phân tích tình cảm của mình : với Việt Nam là tình, với Hoa Kỳ là nghĩa.....Rồi tôi loay hoay tự hỏi, có phải như vậy không, hay ngược lại ? Cuối cùng, tôi bật cười..nghĩ mình thật lẩn thẩn...đã là tình cảm thì đâu cần phải phân loại và đặt tên.
( Macphongdinh.blogspot.com )

             

        
   

                 
    

 

          

Saturday, March 24, 2012

BẺ BỚT GAI CỦA HOA HỒNG


         Một ông nọ suốt ngày... thường hay chửi mắng, thậm chí còn đánh đập bà vợ của ông ta một cách rất tàn nhẫn....Người hàng xóm của họ thấy vậy...Nên sang khuyên can người chồng :

         - Ông không nên chửi rủa và đánh đập vợ của ông như vậy...Vì đàn bà được ví như một đóa hoa.

         Người chồng thản nhiên đáp :

         - Ơ hay.....Tôi đâu có làm điều gì.....Tôi chỉ bẻ bớt những cái gai.... của hoa thôi mà....

                                                      Theo Nhã Lan kể trên little Sài Gòn Radio

TÌNH YÊU KỲ DIỆU


            Tình yêu rất quí...Khi cho ....cũng như khi nhận...Phải trân trọng...Tình yêu lành mạnh...Phải hướng tới hôn nhân...

            Liên Hương ( Chí Linh Thời Mới )

            

HẦM MỘ CHỨA 70 NGÀN XÁC ƯỚP KINH DỊ





























 
Bình Thủy Trần  ( Chí Linh Thời Mới )...................................................

       Vào thế kỷ 16 những quí tộc, người giàu và những người có quyền lực, đã chọn phương pháp ướp xác với mong muốn được bất tử. Trải qua hàng trăm năm, lượng xác ướp mỗi ngày một nhiều hơn và đã biến thành một Viện Bảo Tàng giữ xác ướp lớn nhất thế giới, Viện Bảo Tàng Catacombe Cappuccini..... ( thành phố ..Palermo,Italy ) . Đây không chỉ là Viện Bảo Tàng kinh dị nhất thế giới, mà còn là hầm mộ giữ thi hài của 70,000 người  ................................................................................................................... 
Bình Thủy Trần ( Chí Linh Thời Mới ) .....................................................................................................
















PHIM EXTREMELY LOUD & INCREDIBLY CLOSE ( ÂM THANH CỰC LỚN VÀ GẦN NHƯ KHỦNG KHIẾP)

                Phim Extremely Loud & incredibly Close ( Âm Thanh cực lớn và gần như khủng khiếp  )

        Cuốn phim nói về cậu bé con của một nạn nhân 911, hai cha con rất gần gủi với nhau trong mọi trường hợp. Bất chợt cha của cậu bị chết thảm trong vụ khủng bố 911, để lại bao tiếc thương của đứa con trai 11 tuổi.

( Ngọc Chấn - Chí Linh Thời Mới )

      

VỎ XE MỚI PHÁT MINH


         Công ty chuyên làm vỏ xe hơi nổi tiếng Michelin mới phát minh ra một loại vỏ xe hơi cho quân đội không cần bơm hơi và có thể tránh những làn đạn, có thể chịu đựng bất cứ thời tiết nào trong năm và những có vùng đất xấu nhất. Michelin cũng sẽ đưa vào cho các xe dân sự dùng trong những năm tới.
 ( Nguyễn Trân ) Chí Linh Thời mới

Friday, March 23, 2012

NGUYÊN NHÂN ĐÀN ÔNG THÍCH YÊU PHỤ NỮ NGỐC

                        Cảnh một phụ nữ "ngốc" muốn lái chiếc xe ra khỏi một bãi đậu xe

           Nguyên nhân đàn ông mê phụ nữ " ngốc ". Vì khi ở bên cạnh đàn bà thông minh, đàn ông cảm thấy bức xúc. Đó cũng là lý do khiến các chàng thường thích tìm đến những cô gái hơi " ngốc " hoặc từ bỏ phụ nữ thông minh, để kết hôn với phụ nữ "ngốc".

           - Phụ nữ " ngốc tự nguyện biến mình thành "nô lệ" "chiến lợi phẩm" hoặc hơn thế nữa cho đàn ông.

           - Phụ nữ "ngốc" không đủ năng lực để trở thành nữ thần, hay bà chủ của đàn ông.

           - Phụ nữ "ngốc" biết đánh rơi những giọt nước mắt thần kỳ đúng lúc, để cầu viện lòng thương hại..sự che chở từ đàn ông.

           - Phụ nữ "ngốc" cho phép đàn ông làm những điều họ muốn, mà không sáng lập ra bất kỳ một qui tắc nào.
           - Phụ nữ "ngốc" biết cách mê hoặc đàn ông, bằng vẻ ngây thơ, yếu ớt. Nhìn vào mắt phụ nữ "ngốc" đàn ông thấy mình là số 1.


          Vô vàn ưu điểm của đàn bà thông minh làm đàn ông hoảng loạn

          - Đàn bà thông minh muốn kiểm soát mọi thứ trong tầm tay, từ công việc trong nhà đến những tiếp xúc ngoài xã hội, tất nhiên không loại trừ đàn ông.

          - Đàn bà thông minh thường mạnh mẽ, họ ghét những gã đàn ông nhát gan, chán ngán những ông chồng chỉ biết phục tùng vợ.

          - Đàn bà thông minh, muốn chi phối cảm xúc và kiến thức của đối phương - điều mà phụ nữ ngốc nghếch không bao giờ có đủ khả năng. Vì vậy, nếu muốn được yêu,  những phụ nữ thông minh nên hiểu điều này.  Để biết phải "giả vờ ngốc" trước mặt chàng.
Ngọc Diệp ( Allwomanstalk)

       
 

Wednesday, March 21, 2012

THÂN PHẬN ĐÀN ÔNG


        Chồng :

              - Em luôn đem theo tấm ảnh của anh, khi đến công sở, tại sao vậy em yêu ?

        Vợ :

              - Những rắc rối trong công việc, bất kể lớn nhỏ thế nào, đều được giải quyết một cách nhanh chóng và chính xác, khi em nhìn vào bức ảnh của anh.

        Chồng :

             - Ồ..Tình yêu của anh, em yêu anh nhiều đến thế sao...?

        Vợ :

             - Vâng, em nhìn vào tấm ảnh rồi tự nhủ : có vấn đề nào nan giải và khó chịu hơn vấn đề này nữa....?

                               Theo Sống Magazine
           

        

BÍ QUYẾT VIẾT RÉSUMÉ


         Bản lý lịch có thể định đoạt số phận của cuộc phỏng vấn. Một số sai lầm thông thường, là bản lý lịch quá dài và gồm nhiều thứ không nên kể ra, Xác xuất thành công khi xin việc làm, không chỉ dựa vào nội dung của bản lý lịch mà còn vào những điều nên tránh như sau :

        Mục tiêu không thực tế

        Thí dụ : Như tôi muốn trở thành một Bill Gates, là một ước mơ cá nhân, tuy có thể trở thành sự thật, nhưng không thích hợp với bản lý lịch và hoàn cảnh đi xin việc hiện tại.


        Kinh nghiệm không đáng kể

         Một quan niệm sai lầm nữa là kể ra tất cả công việc đã làm trong quá khứ, nếu những công việc đó không liên quan đến công việc đang xin, thì không nên để vào bản lý lịch của bạn.

        Thí dụ : như đã từng bán hàng tại các tiệm ăn fast food, nhưng bây giờ đang xin tuyển làm thư ký, thì rõ ràng kinh nghiệm đó không cần thiết đối với công việc hiện tại.

        Thành tích không đáng kể

         Người phụ trách việc tuyển dụng sẽ thấy nhàm chán, khi đọc những bản lý lịch quá dài, và đầy những chi tiết không cần thiết.
     
         Thí dụ: Từng là hoa khôi trường hoặc đã thắng giải chạy đua....Những thành tích này, chẳng liên quan gì đến công việc mà bạn đang muốn được tuyển dụng...

         Đặc điểm về vóc dáng và diện mạo

         Đừng mô tả vóc dáng và diện mạo của bạn kèm theo hình ảnh vì những điều này không liên quan đến công việc, ngoại trừ việc cần tuyển người mẫu hay diễn viên. Quy luật này khác hẵn, đối với một số công ty ngoại quốc, nhất là ở Á Châu, vì họ luôn yêu cầu phải kèm theo ảnh.

          Sở thích

         Theo truyền thống thì trước đây người xin việc thường liệt kê sở thích của mình trong bản lý lịch, nhưng ngày nay, điều này không còn cần thiết và ít khi được thấy trong bản lý lịch. Tuy nhiên, có thể được hỏi trong buổi phỏng vấn.

          Chi tiết riêng tư

          Không nên liệt kê những chi tiết cá nhân như gia cảnh, có gia đình, độc thân, có bao nhiêu con..Tôn giáo và đảng phái. Ngay cả trong lúc phỏng vấn, người thuê tuyển cũng không được hỏi những câu xâm phạm vào đời tư của người xin việc, vì việc này là không hợp pháp. Ngoài ra cũng không nên tiết lộ một số chi tiết riêng tư khác như :

          - số an sinh xã hội, số này chỉ cung cấp sau khi được tuyển dụng.

          
         Chính tả, văn phạm, độ dài

          Nếu dùng lập trình của máy vi tính để viết bản lý lịch, thì nên dùng chức năng

          - Spell and Grammar checker của MS Word để kiểm chính tả và văn phạm.

         Mục đích của bản lý lịch là mô tả:

         -  Bản lãnh và trình độ

         Nhưng phải thực hiện trong phạm vi ngắn gọn và mạch lạc, chứ không phải viết luận văn, để người đọc có thể nắm được các điểm chính về kinh nghiệm và khả năng của người xin tuyển dụng trong vòng một phút, việc này nên thực hiện bằng hình thức khoảng mục (bullet point), chứ không nên viết thành đoạn văn. Mỗi bản lý lịch đều có phần :

         Tuyên bố mục tiêu (objective) và

          Phần sơ lược ( summary)

         Cả hai phần này, nên vắn tắc và không quá 500 từ, hơn nữa cần nên dùng từ ngữ chuyên môn của ngành nghề đang xin tuyển dụng. Ngoài ra khi liệt kê tiểu sử công việc từng làm, nên giới hạn vào những công việc trong vòng 15 năm trở lại.

          
         Tạo ấn tượng


         Đừng dùng giấy màu, giấy có mùi thơm, chữ in màu để gây sự chú ý, phông chữ với kích cỡ không phù hợp, dạng mẫu hoặc khuôn thức trình bày và bố trí khiến bảng lý lịch khó đọc. Đừng liên kết nội dung với trang mạng cá nhân hoặc những trang mạng xã hội như Facebook, MySpace và Twitter. Cuối cùng là đừng nên dùng những khuôn mẫu (template ) có sẵn từ Microsoft Word.

          Nội dung giả dối

          Hậu quả ngắn và dài hạn đối với việc giả mạo thành tích sự nghiệp trong bản lý lịch rất nghiêm trọng. Đừng bao giờ thêm bớt những kinh nghiệm và thành tích của mình. Trước khi tuyển dụng nhân viên, phòng nhân sự sẽ điều tra kỹ lưỡng về những gì ghi trong bảng lý lịch và thật đáng tiếc, nếu họ tìm ra điều gì không đúng sự thật, nó sẽ làm ảnh hưởng đến uy tín và mức độ chính trực của người xin việc.

           Thông thường, những người lo việc tuyển dụng rất bận rộn, nên họ chỉ đọc lướt qua bản lý lịch, vì vậy hãy liệt kê theo thứ tự như sau:

           - Chức vụ
           - Tên của công ty hoặc sở làm
           - Thành phố và tiểu bang
           - Và cuối cùng là ngày và thời hạn làm việc


           Chứng nhận ( references )

            " Nếu cần có thể cung cấp giấy chứng nhận lý lịch, tư cách, công việc của bạn " Câu này thường kết thúc bản lý lịch. Đừng bao giờ cung cấp chi tiết liên lạc của các nơi bạn đã bị sa thải, để làm chứng nhận.

                                                      Diễm Quyên

         

 


         

Tuesday, March 20, 2012

BÀN TIỆC VỚI NGƯỜI MẪU KHỎA THÂN ĐỰNG THỨC ĂN Ở NHẬT BẢN


          Muốn trở thành người mẫu khỏa thân trên bàn tiệc, các thiếu nữ Nhật Bản phải còn trinh nguyên và thuộc nhóm máu A để đủ sức nhẫn nại với nghề nghiệp.

          Tiêu chuẩn khắc khe trong việc tuyển chọn

         " Muốn làm người mẫu khỏa thân trên bàn tiệc ". Họ phải là những trinh nữ xinh đẹp và có thân hình tuyệt mỹ. Đàn ông xứ phù tang cho rằng, chỉ có trinh nữ mới đủ thuần khiết cả tâm hồn lẫn thể xác. Đó là yếu tố quan trọng nhất kích thích vị giác của thực khách.

          Khổ cực luyện tập

          Người ta đặt trứng gà lên 6 bộ phận trên cơ thể của các trinh nữ này, sau bốn tiếng đồng hồ nằm yên, trứng phải vẫn ở đúng vị trí đã định. Trong thời gian nằm bất động, nước lạnh sẽ được nhỏ giọt trên cơ thể của trinh nữ. Các cô gái phải giữ tinh thần thép để vượt qua. Chỉ cần một quả trứng rơi xuống, họ phải làm lại từ đầu. Trải qua bài tập này, họ sẽ vô cùng mệt mỏi, toàn thân cứng đờ....






           
        Trải nghiệm khắc khe

        Sau thời gian huấn luyện khổ cực. Các trinh nữ chính thức vào nghề. Trước khi lên bàn tiệc, họ phải trải qua quá trình làm sạch cơ thể thật cẩn thận trong suốt 90 phút. Các trinh nữ dùng nước ấm dội lên người, rồi chà miếng bọt biển đầy xà bông lên toàn thân, sau đó dùng túi nhỏ đựng cám lúa mì lau chùi kỹ các phần da để tẩy đi các tế bào chết.

        Sau đó họ ngâm nước nóng rồi dùng xơ mướp xoa sạch lại lần nữa, cuối cùng là dùng nước lạnh để tắm lại. Đây là công đoạn rất công phu và quan trọng, giúp trinh nữ không bị toát mồ hôi trong khi đầu bếp bày biện thức ăn. Nguyên tắc quan trọng của quá trình là tuyệt đối không được dùng mọi loại sữa tắm, xà bông có mùi hương của nước hoa, vì chúng sẽ lấn át mùi thơm của thức ăn, đặc biệt là mùi hương tự nhiên của trinh nữ. Căn cứ vào hình dáng của từng món ăn, đầu bếp sẽ bày biện thực phẩm ở những bộ phận khác nhau trên cơ thể của , giúp thực khách dễ dàng chọn lựa. Những người thích thú với dịch vụ này thường có tính hiếu kỳ, muốn khám phá những điều mới lạ và thú vị.....

         " Trinh nữ làm đĩa đựng thức ăn trên bàn tiệc là sự kết hợp của món ngon, người đẹp và cảnh đẹp" .Toàn thân người mẫu giống như một cái đĩa sứ trắng, tóc được xỏa hất lên theo hình cánh quạt, điểm thêm những đoá hoa làm nơ. Các phần nhạy cảm của ngưòi mẫu được trang trí bằng hoa và lá cây, bầu ngực thường đặt bánh kem và trang trí hoa, trông giống như trinh nữ đang mặc một chiếc áo nịt ngực tuyệt đẹp.

         Thông thường trinh nữ khỏa thân nằm ngửa, thuận tiện cho việc bày biện và thưởng thức của thực khách, thỉnh thoảng các trinh nữ cũng có thể nằm xấp để chiều theo ý muốn của các " thượng đế " trong bữa tiệc. Giá của dịch vụ này là 15 ngàn yên, đó là khoản tiền khá hậu hĩnh mà các nhà hàng đã được bội thu.... nhờ vào các trinh nữ sẵn sàng hy sinh vì nghệ thuật. Các bữa tiệc có người mẫu khỏa thân thường làm cho thực khách rất phấn khích....




m

 m

 m


                                 Theo Phụ Nữ Ca Magazine

Monday, March 19, 2012

THE SECRET - MAR. 19. 2012





























m
Vitoria's Secret Mar. 2012..........................................................

 
  
 

Sunday, March 18, 2012

KHỎA THÂN TRÊN ĐĨA


          Nhóm hoặt động AnimalNaturelis của Tây Ban Nha đã cảnh báo về tình trạng tiêu thụ thịt động vật quá nhiều của con người bằng một hành động đặc biệt gây chú ý. Không ngại thời tiết lạnh giá và sự ngại ngùng của bản thân, một phụ nữ của nhóm đã liều mình nằm khỏa thân nằm trong một cái đĩa khổng lồ đặt ngay giữa khu vực mua sắm sầm uất ở trung tâm thành phố Barcelona. còn có một tấm bảng lớn ghi một câu hỏi khiến người xem không khỏi ray rức, "Bạn đã tiêu hóa bao nhiêu tội ác rồi ?

                                             Theo Chí Linh Thời Báo

TUYỆT SẮC MỸ NHÂN CỦA HẢI PHÒNG - VƯƠNG THU PHƯƠNG

                Hương sắc của mỹ nhân Vương Thu Phương

          Hải Phòng thành phố sản suất mỹ nhân, có lẽ chưa có thành phố nào của Việt Nam lại có nhiều người đẹp đoạt danh hiệu hoa hậu như Hải Phòng. Thậm chí tại cuộc thi hoa hậu năm 2000, có đến hơn một nửa số người đẹp lọt vào chung kết là những cô gái xinh đẹp đến từ Hải Phòng.

          Mới đây người đẹp Hải Phòng Vương Thu Phương cũng đã đăng quang giải vàng siêu mẫu Việt Nam 2011. Chưa ai có thể giải thích được vì sao Hải Phòng lại có nhiều người đẹp đoạt giải như vậy. Con gái Hải Phòng sinh ra vốn cũng đã có nhiều người đẹp tự nhiên, nhưng có lẽ họ đã ý thức được vẻ đẹp của mình từ rất sớm, cả cha mẹ của những người đẹp cũng vậy, họ cũng đã không ngại đầu tư rất nhiều thời giờ và tiền bạc ...trong việc cho các cô con gái của họ đi tập luyện từ rất sớm, để khiến họ càng trở nên đẹp hơn. Để đạt được điều này, có lẽ còn do ở Hải Phòng có mức sống cao hơn nhiều so với những nơi khác!

          Cung Việt Tiệp, lò đào tạo người mẫu và hoa hậu của Hải Phòng là nơi có uy tín nhất, với rất nhiều hoa hậu, hoa khôi đã từng được đào tạo từ nơi này ra.

                     Các học viên của Cung Việt Tiệp, nhỏ nhất từ 7 tuổi - 13 tuổi đang tập đi đứng và tạo dáng

                                                             Theo Chí Linh Thời Mới

Khi bác sĩ muốn bạn giải phẫu



Chuyện Cấm Cưòi / Pmanth


Nên cẩn thận khi bác sĩ đề nghị bạn làm phẩu thuật, vì bất cứ trường hợp nào, bạn không nên vội vàng chấp nhận, hãy làm thêm lần thứ hai hoặc thứ ba kiểm nghiệm lại với những vị bác sĩ khác cũng chuyên môn về lãnh vực ấy, để xem kết quả xét nghiệm của vị bác sĩ đầu tiên có hoàn toàn giống như  kiểm nghiệm của những vị bác sĩ mà bạn đã làm lại.

Ttrong nhiều trường hợp, do lầm lẫn, cẩu thả hoặc do sự cố ý, để làm nặng thêm túi tiền của họ, bạn sẽ có những tổn thương về thể xác cũng như tinh thần một cách vô lý và không cần thiết .

        Thí dụ :

         Chính bản thân của chúng tôi, trong một lần đi khám mắt, vị bác sĩ chuyên khoa về mắt cho biết:

         * Mắt tôi bị cườm nước, và nói tôi cần phải giải phẩu.

         Tôi không dại dột làm theo lời khuyên của ông ấy, mà đã bình tĩnh lấy một cái hẹn khác với một bác sĩ thứ nhì, cũng chuyên khoa về mắt. Sau khi khám tất cả mọi thứ thật cẩn thận, vị bác sĩ thứ nhì kết luận, mắt của tôi rất tốt, không có bất cứ vấn đề gì.

         Tôi thật hoang mang, không biết hai vị bác sĩ này, ai là người có kết quả đúng. Thế là tôi quyết định làm thêm xét nghiệm thứ ba. Cuối cùng vị bác sĩ thứ ba rất nổi tiếng và cũng đã được tốt nghiệp tại đại học Hardvard cho biết mắt tôi tốt, không hề có bệnh gì...

Tôi thở phào nhẹ nhõm vì đã tránh được một cuộc giải phẩu vô lý và nếu để vị bác sĩ vô đạo đức kia giải phẩu mắt cho tôi, có rất nhiều khả năng mắt của tôi có thể bị mù, bởi vì, các bạn thử tưởng tượng, nếu một cái áo đang rất đẹp và vừa vặn nhưng bạn lại cắt nó ra, để sửa lại, thì chắc chắn cái áo sẽ bị hỏng.


THÂN CHÀO CÁC BẠN


            Các bạn thân mến, chào mừng các bạn đã ghé thăm trang Đường Đời Muôn Nẻo của PMANTH, sau một ngày làm việc vất vả rất mong các bạn sẽ có được những nụ cười khi đọc, hoặc xem những mục trong các video clips Các bạn cũng có thể lướt qua những bài viết về đủ mọi thể loại mà PMANTH đã tuyển chọn và tóm tắt từ các tạp chí hoặc do PMANTH viết. Nếu có ngẫu hứng, các bạn cũng có thể viết những suy nghĩ, phê bình của các bạn về những bài viết đã đọc vào mục comment. 


           Đất nước Hoa kỳ, một vùng đất của cơ hội, chúng ta thường luôn phải chạy đua với thời gian để mong tìm được một chỗ đứng tương đối cho bản thân và gia đình trong xã hội, nên đôi khi, thường không có thời giờ cho rất nhiều việc. Tuy nhiên, nếu có thể, hãy dành một chút thời gian cho riêng bạn, những người thân thương và bạn bè....các bạn sẽ thấy cuộc đời thú vị và vui vẻ hơn, tiền bạc tuy quan trọng, nhưng có nhiều thứ khác cũng quan trọng không kém, nếu chịu sắp xếp công việc, thì cũng có thể thực hiện được rất nhiều việc có ích lợi cho tinh thần và cơ thể.  Cố gắng tập thể dục ít nhất 15 phút mỗi ngày, bạn nhé! (PMANTH)






CON LỢN ĂN GÌ ?


            Một nông dân chăn nuôi đàn lợn rất đông. Ngày kia, có người lạ tới xem chuồng trại của bác, và hỏi bác cho lợn ăn những gì. Bác nông dân đáp :

                   - Tôi cho chúng ăn cám, ngô và những thứ.....đại loại như vậy!

            Người kia giận dữ:

                   - Tôi là Thanh tra của Hội Bảo Vệ Súc Vật ...và tôi cho rằng ông đã không đối sử tốt với đàn lợn. Thay vì cho những thứ chúng đáng được ăn, ông chỉ cho chúng ăn chất thải.

           Ông thanh tra liền lập biên bản phạt bác nông dân.

           Vài hôm sau, một người khác tới hỏi bác nông dân câu tương tự...Kinh nghiệm, bác trả lời:

                 - Tôi cho chúng ăn rất tốt....Thực đơn hằng ngày của chúng có cá hồi, trứng cá caviar, tôm, bò bít tết.....

           Câu trả lời của bác làm người kia nổi giận:

                - Sao lại có sự bất công đến thế ? Ông cho lợn ăn thịnh soạn như vậy, trong khi hằng ngày có biết bao nhiêu người đang chết đói. Tôi là nhân viên của Liên Hiệp Quốc và tôi sẽ phạt ông về tội hoang phí này.

          Sau khi ông nhân viên Liên Hiệp Quốc đi khỏi, một người khác lại tới hỏi bác nông dân đúng câu hỏi nọ, bác ngập ngừng vài phút rồi đáp:

               - Tôi cho mỗi con lợn 5 đô la. Chúng thích ăn gì thì tự mua lấy mà ăn

                                       Theo Chí linh Thời Báo
 

          

Thursday, March 15, 2012

Chuyện của một cặp mông


         Ông dân biểu đảng cộng hòa, tiểu bang Wisconsin, Jim Sensenbrenner bỗng dưng nổi tiếng, tại hạ không mang quốc tịch Mỹ nên không biết ông đã đành, nhưng rất nhiều người đồng hương của ông cũng chẳng thèm biết ông là.... cha căng, chú kiết  nào. Vậy từ tháng 12 vừa qua, ông già 68 tuổi này được báo chí nhắc nhở đến liên miên. Cái quỉ gì đã công kênh tên tuổi ông lên như vậy?  Đó chính là " cặp mông " của đệ nhất phu nhân Michelle Obama.

         Cái sỗ sàng của vòng số 3 của bà Michelle thì ai cũng biết. Tại hạ đã được coi tấm hình rất đẹp trên báo chí Mỹ, chụp từ phía sau lưng của ba bà quyền thế. Chú thích bên dưới bức hình.. ghi như sau: " từ trái qua phải : 

Công Chúa Letizia của Tây Ban Nha, Đệ nhất phu nhân Pháp Carla Bruni và yep, bạn có thể đoán được ".

Chẳng cần phải đoán, nhìn vào biết liền, tuy là nhìn từ phía sau, đó là bà hàng xóm chung giường của đương kim Tổng thống Mỹ. Vậy là thiên hạ đã biết tõng... về kích thước hỗn hào của cái chỗ để ngồi của bà Michelle. Ai cũng biết, nhưng dân chúng và báo chí chỉ im lặng ...cười và cùng ngắm với nhau.

Nhưng ngài dân biểu Sensenbrenner thì không những chỉ ngắm mà còn nói oang oang... ra. Người ta cười ông dại. Nhưng biết thế nào là dại, thế nào là ngu.... Đang mùa bầu cử, mấy ông dân biểu, muốn kiếm phiếu, thường phải chơi nổi, để tên tuổi của họ, được cử tri nhớ tới, mà thí cho tí phiếu, ngài dân biểu của tiểu bang Wisconsin cũng vậy, đã cố ý bám vào cái mông của bà Michelle, để đu lên cho cao hơn người khác. Nếu vậy, thì chàng đã chọn đúng chỗ để bám.

Vì đây là một cặp mông có gang, có thép, vững chải biết nhường nào, chẳng bao giờ sợ té, cái chỗ để ngồi, của đệ nhất phu nhân nước Mỹ, là một cái nền vững chắc cho chiếc ghế Tổng thống của ông Obama. Tại hạ cũng cho rằng: Là nhờ cái bàn tọa thuộc loại xịn này, mà cái chức Tổng thống của ông Obama sẽ vững như bàn thạch trong kỳ bầu cử sắp tới!.

          Vậy mà ngài dân biểu Sensenbrenner cứ nhắc đi, nhắc lại mãi mần chi. Trong một buổi bán bazaar từ thiện của nhà thờ St.Aidan's Episcopal Church ở Hartford, ngài dân biểu lại tiếp tục nói oang oang với các chức sắc trong nhà thờ, về cái hậu phương to lớn của bà Michelle. Một chức sắc, bà Ann Marsh-Meighs, đã nói, chính tai bà ta đã nghe thấy lời phê bình của ngài dân biểu, khi chàng đề cập tới nổ lực của bà Michelle để chống lại bệnh phì nộn của trẻ em. Cuối cùng, ngài dân biểu bồi thêm một câu: "hãy nhìn vào cái mông bự của bà ta". Chưa hết, mấy ngày sau, chàng hẵn vẫn còn say mông, giữa phi trường Reagan, trong khu chờ đợi của hãng Delta, ngài dân biểu lại tiếp tục bô..bô trên cái phôn cầm tay về cùng một chủ đề "Mông bự" MediaBistro thuật lại nguyên con như sau: "Bà ta dạy người khác cách ăn uống đúng cách, trong khi chính bà ta lại có cái mông quá khổ ". Như vậy, ngài dân biểu không nhỡ miệng, mà là cố ý dùng cặp mông của bà Michelle để đu người của chàng lên cao.

Chiến thuật này có thể nói là: "ngài dân biểu nhìn xuống thấp để dễ nhô lên cao! Đạt được mục tiêu rồi từ từ sẽ nói xin lỗi, đằng nào thì ngài cũng đã có lợi, khi cố ý đánh bóng tên tuổi của chàng và bị những cái nhìn khinh bỉ của thiên hạ có làm cho lu mờ đi chút đỉnh. 

         "Với những người làm chính trị, họ có thể bất chấp thủ đoạn để ngoi lên". Còn nếu ở cương vị một người đàn ông, ngài dân biểu Sensenbrenner là một người bình thường, nhìn vào một người khác phái, các ông thường nhìn vào 3 khu vực trên thân thể của một phụ nữ, đã được chia thành 3 vòng đánh số từ 1 đến 3. Ba vòng có số đàng hoàng này là những vòng nào, thì phái mày râu đã thuộc nằm lòng chẳng cần phải khai báo ra đây mần chi. Ngày nay, các chàng còn phong "vòng" cho một điểm khác, đó là vòng số 4. Cái vòng này còn mới quá, chắc nhiều chàng còn chưa kịp cập nhật, nên tại hạ xin phép nói ra cho rồi, đó là cặp đùi.

         Cả bốn vòng đều bắt mắt các ông. Nhưng vòng số 3 coi bộ trội hơn cả. Nếu các ông có "chôn mắt vào vòng này thì cũng là thuận theo ý trời mà thôi. Trời sinh ra cơ thể gợi cảm của phụ nữ, là có ý mời gọi các ông chăm chú ngó vào, để đôi bên làm tròn vai trò quan trọng, là sinh sản và truyền giống của loài người.

Trong 4 vòng hấp dẫn trên, thì vòng mông ăn trùm, nhưng đã là con người, thì cứ chín chàng lại có đến mười ý, có chàng thích nhất vòng 1, có ông lại yêu vòng 2, cũng có chàng lại chỉ mê cái vòng có con số 3.

Thế nhưng trong 4 cái vòng trên thân thể của phụ nữ, thì có hai vòng ăn khách nhất. Đó là vòng số 1 và vòng số 3. Tại hạ đã làm một cuộc thăm dò nho nhỏ trong vòng thân mật với các người bạn của tại hạ, nhưng chỉ dám hỏi thăm những chàng thích ham hố thôi, cũng may nhóm này, lại có số đông nhất trong đám bạn của tại hạ, có một điều đặc biệt là các người bạn này lại là loại dứt khoát, nói một là một, không bao giờ do dự hay ỡm ờ. Vậy mà, hỏi tới chuyện  chọn xem cái vòng nào hấp dẫn nhất ..? thì các chàng cứ ú ớ, như học trò không thuộc bài.

Cuối cùng các chàng cho biết, với nét mặt hết sức bối rối, hích tuốt cả 4 vòng! Thấy kết quả cuộc thăm dò đã trở thành rất "ba phải", tại hạ đành phải chế ra một câu hỏi phụ: "khi nhìn ...thì sẽ nhìn vào vòng nào lâu hơn, kết quả rất đáng khích lệ, các chàng cho biết: "là nhìn vào vòng số 3 lâu hơn".

Thật là thắc mắc quá đi chứ! Tại sao lại như vậy? Lý do rất đồng nhất : Ngắm lén từ phía sau, ít ốt dột hơn, vì không sợ bị đương sự bắt gặp. Và thế là tại hạ đã hiểu ra chuyện ngay, cái gì len lén, thì lại hay sợ bị bắt quả tang đang nhìn ngắm....!

         Đấy là nói về những người thích chiêm ngưỡng cái vòng số 3, còn phái đẹp, những người sở hữu cái vòng ba đáng yêu ấy thì sao?

  



                         Dân biểu Jim Sensenbrenner

         Vậy thì các sở hữu chủ của cái vòng số 3, làm bận đôi mắt của các đấng mày râu thì nghĩ thế nào về cái chỗ để ngồi của mình? Thường thường, thì phái đẹp cũng biết rằng, đây là một điểm nhấn nổi bật của riêng họ và rất cần phải nên o bế và quan tâm một cách đúng mức, dĩ nhiên không nàng nào muốn khu vực này phẳng phiu như vùng đồng bằng, vừa làm nản chí anh hùng, vừa khó mặc quần jean. Nhưng cứ sừng sững như sản phẫm của đệ nhất phu nhân Michelle Obama thì cũng hơi bất tiện. Nhất là khi phải cưỡi máy bay, hoặc khi muốn đi thăm cái phòng nho nhỏ, thì muôn phần bất tiện.

      Lối đi giữa hai hàng ghế trên máy bay, thường chỉ đủ len chân, chỉ sợ những bước đi núng nính làm cái vòng quá khổ có thể phá hư hàng ghế hai bên. Tại hạ đã có đầy kinh nghiệm về cái sự bất tiện này.

     Trước kia khi đi máy bay, tại hạ thường chọn chỗ ngồi sát cửa sổ để tiện cho việc ngắm trời trăng, mây nước hay xem máy bay lên xuống. Nay, chán nhìn phong cảnh, lại thêm cái tuổi hay lai vãng tới cái căn phòng nho nhỏ nhưng rất cần thiết, nên đành phải chọn chỗ ngồi, sát đường đi cho tiện việc sổ sách, thế nên, nhiều lúc gặp nạn mông tặc, tay và vai, đôi khi cả mặt mũi cứ bị mông tặc tấn công ráo riết.

     Cũng may là tạo hóa không gài tí xương nào vào phần nạc này, nên mặt mũi tay chân của tại hạ mới còn y nguyên chưa bị sức mẻ chi. Vì thế, quí bà, quý cô nào cũng mơ cái chỗ để ngồi của mình vun vun như của cô ca sĩ Jennifer Lopez. Ngặt nỗi, tạo hoá chẳng thể tạo ra được nhiều Jennifer Lopez vì ngài là nghệ sĩ, không muốn nặn đi nặn lại một thứ làm mất tính sáng tạo.

        Sự gì con tạo không làm, thì con người sẽ làm, đó là nhiệm vụ của những chuyên viên sửa sắc đẹp.

      Đó là nói về những tiến bộ của thời bây giờ. Thời xưa, muốn có cái bàn tọa coi được, thì các cô chỉ có mỗi một cách gia tăng nó bằng một  miếng cao su.

Cao su là một chất mềm mềm rất giống phần mỡ màng này của con người, nên rất thích hợp để độn mông. Những chàng trai tinh nghịch thời đó, nay là những ông bạn già của tại hạ, dĩ nhiên khi ngắm hai quả đồi phía sau của các nàng mà thả hồn suy tư, suy tư một hồi thì biến thành tò mò, cái thứ muôn phần hấp dẫn trước mặt là sản phẩm của tạo hoá, hay của ông Nguyễn Đình Q?

       Ông Nguyễn Đình Q. Bỗng nhiên bị dính vào, là vì hồi đó, ông nổi tiếng có nhiều đồn điền cao su. Vậy là đám thanh niên vốn thừa máu tinh nghịch đã nghịch tính nhét ông vô. Muốn biết sự thật phần hậu phương phì nhiêu này, tất nhiên phải đặt tay vào, nhưng nếu muốn thám hiểm bằng tay thì rất dễ bị các thầy phúlít mang về bót..nên phải nghĩ ra một dụng cụ thám sát. Đó là chiếc kim, mấy ông tò mò này tò tò theo sau các nàng giả vờ như theo tán tĩnh, rồi chờ cho tới lúc thuận tiện, bèn dí cây kim vào các hậu phương khả nghi. Nếu người đẹp vẫn tỉnh bơ như không là có ông Nguyễn Đình Q. nằm vùng, nếu nàng giật mình quay lại, thì hãy lo mà tẩu thoát cho lẹ, gặp đúng thứ đồ xịn rồi đó!

         Ngày nay ông Nguyễn Đình Q. đã ra người thiên cổ, phía sau của các bà các cô cũng đã được giải thoát. Độn tí cao su, đã trở thành chuyện xưa tích cũ. Mấy chàng thanh niên thuở đó, tuy nay râu tóc đã thay màu, nhưng tấm lòng ngưỡng mộ thứ mà cô nàng Jennifer Lopez hớp hồn thiên hạ vẫn còn nguyên. Còn các nàng không được bằng cô ca sĩ này, thì vẫn hy vọng vun quén cho cái vòng ba thêm phần hấp dẫn và nổi bật.

         Mông nở như thứ của bà Michelle Obama không có liên quan gì tới thẩm mỹ. Nhưng nó cứ chọc vào mắt người khác, đó là thứ thiệt không bao giờ sửa chữa. Ông Obama cũng không bao giờ đề cập tới việc này, nhưng ai cũng nghĩ như thế. Nó quá vẩu không còn chỗ cho các chuyên viên sửa sắc đẹp. Không thẩm mỹ, nhưng chắc là mạnh khỏe. Điều này đã được y học công nhận. Một cái bàn tọa lớn, là bằng chứng của sự dồi dào sức khỏe.

        Các cuộc nghiên cứu gần đây cũng cho thấy, nhiều mỡ ở vòng  bụng dường như làm tăng nguy cơ mắc bệnh tim mạch, đột quị và tiểu đường, nhưng nhiều mỡ ở vòng số 3 và đùi lại hạ thấp nguy cơ đó.

         Có một cuộc thí nghiệm. Tình nguyện viên gồm 28 người cả hai phái. Cuộc thí nghiệm diễn ra trong 8 tuần lễ. Họ được cho ăn uống thả dàn..để xem mỡ tích lũy như thế nào trong cơ thể của họ.

          Nhóm nghiên cứu đã đo lượng mỡ trong cơ thể của họ, trước và sau khi được vỗ béo. Kết quả cho thấy trung bình mỗi người tăng thêm khoảng hai ký rưởi mỡ, ở phần thân trên và một ký rưỡi mỡ ở phần thân dưới.

         Theo trang mạng myhealthnewsdaily.com thì sự khác biệt về số mỡ tích tụ là: các tế bào mỡ quanh bụng và tim phình to ra, nhưng không tăng về số lượng nên chúng trở thành "kho" mỡ không lành mạnh. Ngược lại, ở vùng hông, số tế bào mỡ tăng lên, nhưng các tế bào mỡ không to ra nên chúng vận hành bình thường và có ích cho cơ thể.

        Phát hiện này thách thức quan niệm lâu nay, cho rằng số lượng tế bào mỡ trong trong cơ thể người trưởng thành là bất biến. Nó cũng chứng minh quan điểm cho rằng : Việc tăng khả năng tạo ra các tế bào mỡ ở phần dưới cơ thể sẽ hình thành một hàng rào bảo vệ cho phần trên  và có tiềm năng giúp ngừa bệnh tật.

         Điểm chính yếu mà các nhà nghiên cứu xác định là các bà có một thân hình quả lê với vòng số 3 và bắp đùi lớn, có khả năng sống lâu hơn. Ai bảo cặp mông của bà Michelle không có lợi!

         Một số cuộc nghiên cứu khác, cũng cho biết là một phụ nữ có hậu phương vững chắc và có cặp đùi bề thế, thay vì có bụng, sẽ giúp giảm được lượng cholesterol xấu và nâng cao mức cholesterol tốt, giúp cho các động mạch trong cơ thể không bị xơ cứng.

        Vậy thì mông to lo chi, bà Michelle mà đọc tới đây chắc cũng thở phào nhẹ nhõm, mất cái nọ thì lại được cái kia. Mặc cho ngài dân biểu Sensenbrenner xăm soi, bà cứ khỏe mạnh ....sống lâu là ngon rồi.



             Ngắm cặp mông của đệ nhất phu nhân Michelle Obama




                       Hãy ngắm cặp mông hết sẩy của Jennifer Lopez

                                          Website: www.songthao.com
 
Copyright © 2013 Chuyện Cấm Cười (Pmanth) | Powered by Blogger