Monday, April 7, 2014

Các tài khoản bí mật dành cho "Những đứa trẻ hoàn hảo"

Các tài khoản bí mật dành cho "Những đứa trẻ hoàn hảo"

 


Chuyện Cấm Cười - Theo Tuần Báo Mới


Từ năm 1944 đến 1945, Đức Quốc xã đã cố tạo ra một "giống nòi thượng đẳng" bằng cách cho ra đời và nuôi dạy những đứa bé trong các nhà bảo sinh đặc biệt.

Họ cũng đã mở những tài khoản tiết kiệm dành cho "các tinh hoa tương lai" đó. 70 năm sau, chủ nhân của những tài khoản bí mật ấy mới biết được sự việc.

Những tài khoản này được xếp gọn gàng trong một cái tủ kim loại khóa kỹ. Hàng chục quyển sổ nhỏ giống như sổ tiết kiệm ngày nay. Ngoài bìa là tên của sở hữu chủ được viết bằng mực xanh: Angermann, Enzi, Sturm, Zippel... bên trong là ngày tháng những cột số và số tiền tổng cộng tính bằng reichsmark (RM: đồng Mark của Đức (DM) tương đương tính từ năm 1948.

Phần lớn những quyển sổ đó còn như mới, vì chẳng ai đụng chạm đến từ hàng chục năm qua. Chỉ có một nhóm sử gia và nhà luật học Đức có nghi vấn về sự hiện hữu của những quyển sổ đó, nhưng họ chưa bao giờ được nhìn thấy tận mắt. Chúng ngủ yên trong thư khố của Hội Trợ giúp Thanh niên Thiên Chúa giáo tại giáo xứ Munich cho đến khi tạp chí Z'Express lôi chúng ra khỏi giấc ngủ.

Những sổ quyển tiết kiệm đó có lẽ là bí mật cuối cùng về Lebensborn (từ tiếng Đức cổ chỉ "nguồn sống"), bí danh của một dự án đáng sợ do bọn Đức Quốc xã nghĩ ra.

Từ năm 1935 đến năm 1945, dự án này có mục đích cho ra đời "những đứa trẻ hoàn hảo", tóc vàng, mắt xanh, tinh hoa tương lai của Đệ tam Đế chế, một giống nòi thượng đẳng" sẽ ngự trị thế giới trong 1000 năm.

Với mục tiêu đó, khoảng 20 nhà bảo sinh đã được thành lập tại châu Âu. Sau khi được tuyển chọn gắt gao về chủng tộc, các sản phụ nữ mang thai do một tên SS hay lính đức sẽ được đưa đến những nhà bảo sinh đó để sinh nở trong vòng bí mật. Sau đó, đứa bé sẽ được gia đình "kiểu mẫu" nhận làm con nuôi.

Gần 20.000 SS-Kinder (trẻ em SS) đã chào đời, vài trăm đứa ở những nơi khác như Bỉ, Pháp. Năm 2009, phóng viên của tạp chí Z'Express đã tìm được vài người như thế tuổi từ 65 đến 76, và một số đã hé lộ bí ẩn về nguồn gốc khó tin của họ.

Những quyển sổ tiết kiệm được lập ra vào thời đó để bảo đảm tương lai của "những đứa trẻ Đức hoàn hảo". Liệu những sở hữu chủ của những quyển sổ ấy có biết không? Tiền bạc đã đi đâu? Sau nhiều tháng điều tra tại Đức, phóng viên Z'Express đã đưa ra ánh sáng, những quyển sổ đó cùng với vài chủ nhân của chúng, những người đàn ông và phụ nữ từn là "trẻ em hoàn hảo" bất đắc dĩ.

Một người trong số đó tên Heike Wehrle. Chào đời ngày 25 - 3 - 1941 trong một nhà bảo sinh SS gần Vienne (Áo), từ thập niên 1960, bà sống cùng với chồng, Robert Wehrle, tại tiểu bang Illinois. Nhưng tên trong khai sinh của bà xuất hiện trong một số hồ sơ của Đức ghi rõ số 467 người có sổ tiết kiệm của Lebensborn.

Lúc còn bé, bà Wehrle mang họ mẹ; người phụ nữ này đã tự mình nuôi dưỡng bà sau chiến tranh. Bà chỉ biết về cha mình lúc 23 tuổi. Ông Kurt Hoffmann là trung tá SS và là bạn thân của Hitler. Ông ta chưa hề nhìn nhận con gái nhưng hứa sẽ nhận bà làm con nuôi.

Về quyển sổ tiết kiệm, bà chưa hề nghe nói đến và cũng không tin. Nhưng hồ sơ lưu trữ số 3000247/53 cho biết vào năm 1945, bà là chủ sở hữu một số tiền tương đương 250 euro, số tiền khá lớn vào thời ấy. Nhưng bà chẳng hề biết, và trường hợp của bà không phải là duy nhất.

Vào đầu tháng 11, tại Wernigerode (Đức), giữa công viên quốc gia Harz, khoảng 40 thành viên của Hội Lebensborn (Vết tích cuộc sống) - Hội các cựu trẻ em Lebensborn - tham gia cuộc họp mặt thường niên. Trang phục thanh lịch, kính mát thanh mảnh, Michael Sturm, 71 tuổi, là chủ tịch của hội.

Ông chỉ hé lộ chuyện đời của ông vào năm 2009. Mẹ ông luôn từ chối cho ông biết tên thật của cha. Thật ra, cha ông, Heinz Langgmann, là đại tá trong quân đội Đức Quốc xã. Bị chồng bỏ rơi, mẹ ông đã giao con cho tổ chức Lebensborn trước khi trở lại nhận con vào năm 1945.

67 năm sau, khi phát hiện ra những bức ảnh trong quyển sổ tiết kiệm ố vàng và có đóng dấu chữ vạn, Michael Sturm không tin vào mắt mình: ông sinh ngày 17.12.1941. Sổ được mở ngày 24.101942 với số tiền 772,5 RM (khoảng 1.850 euro). Cộng với tiền lãi, đến ngày 15.3.1945, số tiền đó đã tăng 1915,31 RM (gần 4.600 euro). "Thật đáng kinh ngạc! Và tôi biết rằng các thành viên trong hội cũng  không hề biết gì về số tiền tiết kiệm đó. Giờ đây, tôi giàu rồi....", ông hóm hĩnh nói.

Cũng chưa hẵn vì những quyển sổ đó đã đáo hạn. Tuy nhiên, điều thật đáng ngạc nhiên là chúng vẫn còn hiệu lực đến năm 1978, tức 33 năm sau khi Đệ tam Đế chế sụp đổ. Ngày 3.5.1945, lính Mỹ tìm thấy nhà bảo sinh Lebensborn "mẹ" ở Bavière. Vài tuần sau, tổ chức Thiên Chúa giáo bảo trợ xã hội Caritas được sử dụng địa điểm và chăm sóc 200 đứa bé bị bỏ rơi tại đấy.

Chi nhánh Caritas ở Bavière được thừa hưởng một khoản tiền lớn của Lebensborn, đặc biệt là 67.331,22 RM dành cho các em bé. Đến tháng 6.1948, tiền DM thay thế tiền RM; do vậy, sổ tiết kiệm của Micheal Sturm có số tiền 83,46 DM (200 euro). Nhưng tiền lãi vẫn được tính đến 30 năm sau, thời hạn mà sau đó những quyển sổ không được nhận sẽ không còn giá trị. Như thế, vào năm 1978 ông Sturm (lúc ấy 37 tuổi) có thể nhận được 560 euro còn mẹ ông nhận 250 euro.

Thật ra, chỉ vài sở hữuchủ hiếm hoi nhận được tiền của họ trong vòng bí mật tuyệt đối. "Có 2 lý do cho thực trạng đó: Trước tiên, thật khó xác định được một người mà danh tánh có thể bị thay đổi do được nhận làm con nuôi hay kết hôn. Nhưng nhất là nếu đến đòi hỏi số tiền đó chẳng khác nào chỉ ra cha mẹ mình có liên hệ với bọn SS" - nhà sử học Đức: George Lilienthal giải thích, phần tiền không được nhận sẽ bị sung vào ngân quỹ bảo trợ xã hội của Caritas tại Bavière. Tuy nhiên, vẫn còn một bí ẩn: vì sao danh sách chỉ còn 467 người được hưởng tiền tiết kiệm trong số 9.000 SS-Kinder chào đời tại Đức?

Dù gì đi nữa, việc phát hiện ra các quyển sổ tiết kiệm đó có thể khơi dậy câu chuyện bi thương và cấm kỵ về những đứa trẻ Lebensborn. Quả thật, họ tượng trưng cho những nạn nhân cuối cùng còn sống của chủ nghĩa Quốc xã mà nước Đức không bao giờ thừa nhận. Họ không được hưởng một sự bồi thường nào.

Micheal Sturm phân trần: "Chúng tôi không đòi hỏi tiền bạc, nhưng tại sao chính quyền không công bố những gì họ biết về những quyển sổ tiết kiệm đó và nội dung của chúng: Luật pháp đã quy định mỗi công dân đều bình đẳng trong việc tiếp cận các tin tức và quyền hành xử của mình mà!". Không hề đòi hỏi lợi lộc, những "cựu trẻ em hoàn hảo" đó chỉ muốn người ta trả lại phần bị lãng quên trong cuộc đời của họ. (Theo L'Express)

Post a Comment

 
Copyright © 2013 Chuyện Cấm Cười (Pmanth) | Powered by Blogger