Friday, March 14, 2014

Hy sinh là điều khiến mình mất chồng

Hy sinh là điều khiến mình mất chồng


 7 Sights You've Got to See in San Francisco ...

 Chuyện Cấm Cười - Theo Nguyệt Nga & Vân Tiên/Người Việt

Thưa cô Nguyệt Nga,

Hiện cháu đang ở tình trạng single mom. Cuộc sống của người mẹ nuôi hai con nhỏ cũng rất vất vả. Nhưng cháu chịu được hết, bản thân cháu cũng là người chịu khó, cần mẫn. 

Chồng cũ của cháu làm lương khá nên chu cấp đầy đủ và cũng thường xuyên ghé thăm hai con. Nói chung, tụi cháu tuy đã ly hôn nhưng không phải gặp nhau là gấu ó, gây gổ. Căn bản là do tụi cháu cùng rất thương con.
 
Hiện nay cháu và anh ấy ở chung thành phố nên thỉnh thoảng cũng gặp nhau. Hôm rồi cháu thấy anh và cô bạn gái đi Costco. 

Vừa thấy họ, cháu vội lên xe đóng cửa lại. Một cảnh làm cháu tủi phận là ảnh đẩy một xe đầy ắp đồ, cô kia đi bên cạnh nhí nha nhí nhảnh. 

Khi đến chỗ đậu xe, cô kia nhảy tót vào ghế ngồi, còn một mình ảnh loay hoay với đống đồ. Ảnh mang từng món hàng bỏ vào cốp xe, những két nước uống nặng, ảnh khiêng một mình. 
 
Thưa cô, ngày xưa khi cháu làm vợ ảnh, đâu bao giờ có cảnh này. Vì thương chồng đi làm suốt ngày mệt nhọc, nên cháu đã lo đi Costco trước đó, có hôm bận quá, cuối tuần hai vợ chồng mới đi, thì khi ra xe, lúc nào cháu cũng phụ anh khiêng đồ. 

Những ngày Thứ Năm đổ rác, cháu là người kéo thùng rác ra vì chồng cháu về đến nơi là mệt lả. 

Những ngày sống với cháu, gần như cháu không để anh ấy làm gì, đến độ những hôm đi mua đồ nặng ở home deport, cháu cũng là người đi vì nghĩ, nếu để chồng đi, chồng cháu phải khiêng vác, còn cháu đi thì cháu có thể nhờ nhân viên help mình. 

Hồi đó cháu cứ làm một mình mọi việc, chỉ vì thương chồng. Nhưng rồi cũng chính vì điều đó mà chúng cháu xa nhau. 
 
Khi cháu có đứa con đầu lòng rồi đứa thứ hai, cháu đuối quá, vì không có sự tiếp tay trong công việc nhà, chăm sóc con cái. 

Cháu đâm ra quạu với chồng, vì anh không phụ được gì cháu cả. Mọi thứ tất tần tật cháu là người lo toan.

Đến độ khai thuế, ký tất cả các bill trong nhà, đưa con đi chích ngừa, kiếm người babysister... đều là cháu. 

Vì anh làm cái gì cũng vụng về nên cháu làm cho xong! Cháu cứ nghĩ để anh làm, việc đã không perfect mà tốn thì giờ, trong khi cháu làm nháy mắt là xong, và cứ thế dần dần cháu trở thành người cha, người chồng hồi nào không hay. 
 
Cho đến một lúc anh có bạn gái thì tụi cháu ly hôn! Chẳng lẽ cháu nói với cô, mọi người đều nói bạn gái của ảnh vụng về, ẻo lả, lười biếng... thì trông cháu có vẻ ganh tị và bần tiện quá!

Nhưng như vậy là sao hở cô? Chẳng lẽ đảm đang, làm quần quật như một bà Mễ, hy sinh cho chồng con lại là điều khiến mình mất chồng?
Singlemom

*Góp ý của Nguyệt Nga:

Cô thông cảm 1000% tình cảnh của cháu. Cô từng biết có những người vợ, làm hết mọi việc trong nhà, từ việc nhỏ đến việc lớn, đến những việc mà xã hội mặc nhiên cho rằng đó là những việc của người đàn ông, thí dụ: sửa xe, khai thuế, rửa xe, đổ xăng, ký bill...

Những người vợ dành làm những việc trong nhà, phần lớn là do quan niệm của người phụ nữ Á Đông, cho rằng người đàn ông không xuống bếp, không làm việc nhà, mà chỉ lo việc “nước”. Từ suy nghĩ như thế, người phụ nữ vùi đầu vào bếp, giặt giũ, lau nhà, kéo thùng rác, nuôi con...

Có những người phụ nữ cũng đi làm 8 tiếng như chồng, nhưng khi về nhà lại cáng đáng luôn việc nhà. Người chồng ban đầu cũng phụ vợ, nhưng rồi cứ bị vợ la là làm quá vụng về, “để đó em làm cho”, dần dần ông chồng để hết cho mà làm. Lối sinh-hoạt-xót-chồng trở thành nếp nhà. 

 Ngày một ngày hai thì kham nổi, nhưng về lâu về dài, có những ngày ê mình, ốm đau... nhìn công việc đọng lại bấy giờ lại tức lên, thấy thương thân tủi phận và dấy lên lòng oán trách chồng.

Mà trách như vậy là trách oan, trách không đúng! Người đàn ông nào cũng thích được hầu hạ, bởi vậy mới có câu: “Ở nhà Tây, ăn cơm Tàu, lấy vợ Nhật”, nhưng không phải họ không thích chìu chuộng hầu hạ cho người mình yêu thương. Bảo bọc, che chở, chìu chuộng kẻ yếu... là bản chất của phái mạnh.

Trở lại trường hợp của cháu Singlemom, cháu là người phụ nữ chu toàn, cháu làm hết việc trong nhà, từ việc lớn đến việc bé. Cháu dành hết việc, không muốn chồng đụng tay. Cô nghĩ chắc chồng cháu yêu cháu ghê lắm! 
Trong mắt anh ấy chắc cháu là số một. Nhưng cháu ơi! Bản chất phái mạnh họ cũng có cái tự hào, cái nghênh ngang, oai dũng của một chúa sơn lâm, hùng cứ, đầu đàn một cõi. Cháu đã dành làm hết từ trong ra ngoài, vô hình chung vị chúa sơn lâm kia ngày càng yếu thế, lép phận. 
 
Chưa chắc người chồng cũ của cháu đã cảm thấy bị hành xác khi vác những thùng đồ nặng ở Costco như cháu nghĩ. Anh ấy đang có dịp thể hiện sức mạnh của phái mạnh. Anh ấy đang ra tay, đang làm những việc mà cô bạn gái không làm nỗi. Anh ấy đang làm “anh hùng”.

Cháu ơi! Trong cuộc sống vợ chồng đôi khi mình cũng phải đóng kịch. Đôi khi cháu cũng phải: “Anh làm dùm em, cái này em không biết xoay xở làm sao!” Cháu phải biết sợ ma! Để chồng cháu làm hiệp sĩ. Cháu phải biết sợ con dán con chuột để chồng cháu làm con hổ con beo. Cái gì cháu cũng làm được thì chồng cháu còn gì để làm.

Tuy nhiên, theo cô thì vợ chồng là duyên số, cháu cũng đừng hối tiếc quá khứ, vì nó nằm ngoài tầm tay của mình. Cô nghĩ trước mắt cháu nên tập trung lo cho con. Với một người đảm đang, chu toàn và nhân hậu như cháu thế nào cũng gặp được những điều tốt lành trong cuộc sống trước mặt.

Post a Comment

 
Copyright © 2013 Chuyện Cấm Cười (Pmanth) | Powered by Blogger