 Chuyện cấm cười/Pmanth - Theo Trutv
Ted Bundy bắt đầu giết người
 Chuyện cấm cười/Pmanth - Theo Trutv
Ted Bundy bắt đầu giết người
Những người bạn ở chung với Joni Lenz cảm thấy lo lắng khi không thấy cô
 cả buổi sáng ngày 4 tháng 1 năm 1974. Và đến chiều ngày hôm ấy, mọi 
người cũng không thấy cô xuất hiện, họ đã tìm đến phòng ngủ của cô, để 
xem cô có ổn không?
Một cảnh tượng kinh hoàng hiện ra trước mắt họ.
Joni 18 tuổi đã bị đánh đập dã man, một thanh giường bị tách ra khỏi chiếc giường và đâm vào âm đạo cô gái trẻ tội nghiệp.
Joni được đưa đến bệnh viện trong tình trạng hôn mê. Tuy nhiên, cô ấy đã
 sống sót, sau biến cố kinh hoàng đó, nhưng những thương tổn về thể xác 
cũng như tâm hồn của suốt cuộc đời còn lại, thì thật là quá to lớn không
 có gì có thể bù đắp được.
Joni là một trong số ít các nạn nhân đã sống sót sau cuộc tấn công của 
Ted Bundy, tên giết người điên dại, đã gieo rắc kinh hoàng trong những 
năm 1974 - 1978. Có ít nhất hơn 35 nạn nhân đã bị hắn giết hại.
Những năm tháng đầu đời của Ted Bundy
Ted với tên Theodore Robert Cowell sinh ngày 24 tháng 11 năm 1946, mẹ là
 Louise Cowell, một phụ nữ chưa từng kết hôn, cha của Ted là một cựu 
chiến binh thuộc binh chủng không quân, đã không hề biết đến sự ra đời 
của Ted.
Một thời gian ngắn sau khi sinh ra Ted, hai mẹ con đã chuyển về ở chung 
với ông bà ngoại tại Philadephia. Thuở bé, Ted đã được dạy cho rằng, ông
 bà ngoại là "cha mẹ" và mẹ là "chị gái". Màn kịch này được tạo ra để 
tránh sự chỉ trích gay gắt của xã hội thời bấy giờ đối với "người mẹ đơn
 thân".
Lúc 4 tuổi, Ted và mẹ di chuyển đến Tacoma, Washington. Một năm sau đó, 
Louise mẹ của Ted đã yêu một đầu bếp tên là Johnnie Culpepper Bundy. Vào
 tháng 5, 1951, hai người đã kết hôn và Ted được theo họ của bố dượng kể
 từ đó.
Trong những năm sau đó, gia đình Bundy có thêm 4 anh chị em khác, Ted đã
 phải dành nhiều thời gian sau giờ học để trông chừng những đứa trẻ đó. 
Cha dượng của Ted cũng cố gắng tạo ra sự thân thiết giữa ông và Ted, 
bằng cách luôn cho Ted được cùng đi chơi hoặc cắm trại chung với những 
đứa con của ông. Tuy nhiên, mọi nổ lực của ông dường như đã không thành 
công, còn Ted thì lúc nào cũng cố tình tránh né và không muốn thân mật 
với cha dượng. Nó ngày càng trở nên khó chịu khi phải ở cạnh cha dượng, 
và hình như Ted chỉ luôn muốn ở một mình.
Đó cũng là nguyên nhân, khiến cho sau này Ted đã khó hòa mình và có thể thoải mái với những người chung quanh.
Lúc còn nhỏ, Ted là một đứa trẻ rất nhút nhát, đa nghi và không bao giờ 
cảm thấy thoải mái trong mọi tình huống. Ted thường bị các bạn cùng 
trường bắt nạt, trêu chọc, vì thế nó càng căm ghét những đứa trẻ khác. 
Nó dường như luôn bị ấm ảnh bởi một cái gì đó, một nỗi sợ hãi, sự nghi 
ngờ....
Trong những năm học trung học, Ted dường như vui vẻ hơn, hắn cũng bắt 
đầu thích giao du với nhiều bạn bè, Ted cũng trở nên nổi tiếng với vẻ 
điển trai và đặc biệt ăn mặc rất "lịch sự". Ted rất thích chơi những trò
 chơi hoặt động như trượt tuyết, và đặc biệt rất quan tâm về chính tri.
Sau trung học, Ted theo học tại Đại học Puget Sound và Đại học 
Washington. Ngoài giờ học Ted cũng làm thêm vài việc lặt vặt khác, như 
phụ giúp ở các quán ăn, hay bán hàng cho các cửa hiệu. Tuy nhiên, hắn 
không làm việc ở đâu lâu. Và những người chủ thường coi Ted như một kẻ 
không đáng tin cậy.
Mặc dù những công việc làm thêm ngoài giờ học không được thích hợp lắm 
với Ted. Tuy nhiên, hắn lại rất chăm chỉ và tập trung vào các việc 
nghiên cứu ở trường. Mọi việc bắt đầu thay đổi trong mùa Xuân năm 1967, 
khi Ted bắt đầu với một mối quan hệ tình cảm.
Đó cũng là lý do và nguyên nhân khiến cuộc đời của Ted trở thành bi kịch.
Ted đã gặp gỡ một cô gái, cô là tất cả những gì mà Ted mơ ước về người 
phụ nữ của đời hắn. Nàng rất xinh đẹp và được sinh ra trong một gia đình
 rất giàu có ở California. Ted không bao giờ có thể tin được một người 
con gái với đẳng cấp cao quý như nàng, lại có thể thích một người đàn 
ông như hắn.
Và mặc dù đời sống của họ có quá nhiều điểm cách biệt, nhưng oái ăm 
thay, như là một định mệnh nghiệt ngã, họ lại có cùng sở thích như chơi 
trượt tuyết. Sau nhiều lần cùng nhau vui chơi trượt tuyết, Ted đã đem 
lòng yêu thương cô gái đó, nàng thật sự là mối tình đầu say đắm của Ted,
 và cũng là người đàn bà đầu tiên đã cùng hắn ân ái. Tuy nhiên, người 
con gái ấy lại không nghĩ về Ted như Ted đã nghĩ về cô ấy.
Bởi vì, với cô, Ted thực sự không có hướng đi nào để có thể đến một tương lai tốt đẹp.
Ted đã khó khăn và cố gắng rất nhiều, mong gây được ấn tượng tốt với 
nàng, Ted có thể làm tất cả mọi việc, kể cả nói dối, nhưng tất cả đều vô
 ích, vì cô gái đã chẳng bao giờ quan tâm và cảm thấy hài lòng.
Ted đã giành được học bổng mùa hè của Đại học Stanford danh giá, cũng 
chỉ để gây ấn tượng với nàng, nhưng tại Stanford sự non nớt của Ted đã 
bị phơi bày. Ted không hiểu tại sao mặt nạ mà mình sử dụng lại bị thất 
bại như thế.
Bước hụt hẫng đầu tiên này, như dự báo bao nhiêu sự phức tạp khác đang chờ đợi Ted và sẽ kết thúc như những cơn giông bão.
Năm 1968, sau khi bạn gái của Ted tốt nghiệp từ Đại học Washington, cô 
đã cắt đứt chuyện tình cảm với Ted. Cô ấy là một phụ nữ rất thực tế và 
hình như cô cũng nhận ra rằng, Ted  gđã có nhiều sai sót nghiêm trọng, 
nên đã quyết định loại Ted ra khỏi cuộc của của mình.
Ted hoàn toàn suy sụp, tất cả mọi sự vật hình như đều tan biến, kể cả 
việc học, cuối cùng Ted đã từ bỏ tất cả. Tuy nhiên, Ted vẫn cố giữ liên 
lạc với người tình, bằng cách viết cho cô những bức thư, hy vọng có thể 
nối lại mối tình tuyệt vọng, nhưng cô gái hình như chẳng mấy quan tâm 
đến những điều Ted nghĩ, cũng như không bao giờ muốn trở lại với Ted.
Quá buồn khổ và tuyệt vọng, nhưng Ted không thể nào quên được cô gái, và
 cũng không có cách nào xóa bỏ hình bóng của nàng ra khỏi tâm trí mình. 
Đó là nỗi ám ảnh bi thương và đau đớn nhất trong cuộc đời của hắn, và 
cũng chính vì vậy, đã dẫn đến hàng loạt các vụ án gây bàng hoàng cho cả 
thế giới.
Vấn đề càng trở nên tồi tệ hơn, khi vào 1969, Ted Bundy biết được sự 
thật "mẹ đẻ" ra hắn, lại chính là người chị gái, và cha mẹ lúc bấy giờ, 
thật ra là ông bà ngoại.
Sự việc bất ngờ này đã có một ảnh hưởng khá nghiêm trọng đối với Ted. 
Thái độ của Ted đối với mẹ của mình tuy không thay đổi nhiều, nhưng Ted 
đã trở nên cáu kĩnh và khó chịu hơn với cha dượng.
Thật khó dể kết luận, liệu khi biết mẹ của mình đã lừa dối mình suốt bao
 nhiêu năm trời, đã có thể là nguyên nhân làm ảnh hưởng đến tâm trí của 
Ted. Vì trong suốt những năm học trung học cũng như đại học, những người
 gần gũi với Ted đều nghi ngờ về hạnh kiểm của hắn, cũng như nghĩ hắn là
 một kẻ hay ăn cắp vặt.
Có lẽ bản chất tâm thần của Ted đả hé lộ từ thời đó, nhưng những người 
chứng kiến hành vi không tốt của hắn, họ không thể nào hiểu được ý nghĩ 
cũng như những việc ăn cắp mà Ted đang làm. Ngoài ra, những cảm giác 
kinh hãi, sợ sệt cũng như những nguy hiểm từ sự phấn kích khi ăn cắp 
càng hiện rõ trong Ted.
Ăn cắp mà không có cảm giác tội lỗi, trong thực tế chính là đặc điểm phổ biến ở những kẻ tâm thần.
(Đón đọc kỳ 2 vào ngày mai)