Friday, February 28, 2014

Chuyện phiếm.....Tôi bán cái mộ của tôi

Chuyện phiếm.....Tôi bán cái mộ của tôi

 A class action suit, filed in September 2009, alleges Edenâ��s management ordered its workers to disturb existing graves in order to fit new coffins in tight spaces.

 
Chuyện Cấm Cười - Theo Bùi Bảo Trúc/Chí Linh Thời Mới


Thỉnh thoảng, trong những trang rao vặt có vài lời rao rất kỳ lạ. Nhưng có lẽ không một lời rao nào lại nổi da gà như lời rao dưới đây trên một tờ báo Việt Ngữ.

Những lần trước, là lời rao bán hai lô đất, chủ muốn bán lại giá rẻ. Đọc là thấy ngay có chuyện bất ổn ở trong. Chủ của hai lô đất có thể đã có những hứa hẹn, những cam kết với một người nào đó. Nhưng cục diện thay đổi, những cam kết đó không thể thực hiện được nữa. Một người đã có những cam kết mới khác, không lẽ giữ khư khư hai lô đất trong khi nhu cầu chỉ có một. Bán là phải. Đi chỗ khác để khỏi bận tâm ai sẽ nằm cạnh nữa là điều hợp lý.

Một lần, người rao viết rõ là muốn bán vì không cần nữa. Đọc xong tôi chỉ muốn liên lạc ngay, nhưng không để mua lô đất ấy, mà để hỏi tại sao người có lô đất đó không cần nữa. Ông hay bà chủ lô đất đã tìm ra bí quyết sống để sống lâu bất tận?

Lại có lời rao bán nhiều lô đất. Nhiều là bao nhiêu? Hai (2) là con số thông thường và dễ hiểu. Nhưng ba, bốn, năm thì tại sao lại mua nhiều như thế? Chẳng lẽ mua trước, để dành dùng dần cho con, cháu? Vì khi nhìn mấy đứa con rồi chạy vội ra nghĩa trang mua năm bẩy lô đất, định bụng đứa này ở đây, đứa kia ở đó, thỉnh thoảng muốn mè nheo chúng thì có thể khều chân bọn nó để đánh thức chúng dậy mà nghe giảng mo-ran? Cha mẹ gì mà kỳ thế? Nhìn mấy đứa con là nghĩ ngay ra chỗ để chôn chúng.

Nếu không phải là con thì là ai? Chẳng lẽ để cho các mối tình đầu số một, mối tình đầu số hai, mối tình đầu số ba, mối tình đầu số bốn ư?

Nhưng lời rao vặt trong tờ báo Việt Ngữ tôi đang cầm trên tay mới là kỳ lạ nhất.

Xin thay đổi nơi chốn và số điện thoại để tôn trọng người trong cuộc. Đoạn lời rao như thế này: 

"Tôi có mộ ở Rosehill, ai cần tôi nhường lại L/L. 714 -XXX-XXXX."

Đây không phải là lời rao bán đất nghĩa trang như những quảng cáo khác. Mộ là cái mã, đã có có xác chết ở dưới, đất đã được lấp lại. Lời rao cho biết người có mộ ở Rosehill. Nghĩa là người rao bán đã nằm trong mộ rồi.

Tôi có mộ ở Rosehill, nghĩa là mộ của tôi ở Rosehill. Tôi bán cái mộ của tôi ở Rosehill.

Ai đã xuống dưới ấy nằm rồi mà còn rao bán nơi mình đang nằm? Có người mua thì chuyện gì sẽ xảy ra? Người dưới mộ sẽ tự dọn đi chỗ khác?

Trời cuối thu rồi em ở đây?

Nằm trong đất lạnh chắc em sầu

Thu ơi đánh thức hồn ma dậy

Ta muốn vào thăm nấm mộ sâu (Đinh Hùng)

Vậy ra ông Đinh Hùng có làm được việc ghé thăm nàng? Nhưng ghé lại gọi cửa vào thăm xem tình trạng như thế nào thì chắc không phải là việc nhà thơ họ Đinh đã làm. Phiền lắm.

Tưởng tượng gõ cửa, một tiếng hú rợn tóc gáy vọng từ dưới lên, rồi một tiếng cười lộng óc mời vào nhờ...thế chỗ cho người ở dưới dọn đi Las Vegas chơi cho vui thì làm sao.

Phải nhờ chuyên viên địa ốc, nộp đơn làm cái "lôn", được cho mượn cái "lôn í dì" (loan easy?) rồi mới tính tiếp được. Nhưng trước tiên, phải có nhu cầu cái đã. Lời rao nói rõ "ai cần tôi nhường lại."

Mà nhu cầu thì hiện nay chưa có. Vẫn còn chơi trò tham sinh, úy tử lắm. Thế nên, đọc xong cái quãng cáo cũng không cầm điện thoại lên gọi  hỏi thăm làm gì.

 


Post a Comment

 
Copyright © 2013 Chuyện Cấm Cười (Pmanth) | Powered by Blogger