Tử huyệt có thể khiến hệ thống phòng không Syria sụp đổ

Hệ thống phòng không Syria đã được nâng cấp đáng kể
Học thuyết quân sự của Syria dựa trên 
nguyên tắc “vừa đủ để bảo vệ” để đối phó với các mối đe dọa trực tiếp 
trong khu vực từ Thổ Nhĩ Kỳ, Israel và không loại trừ cả Iraq.
Mạng lưới phòng không Syria có tới 900 
hệ thống tên lửa và 4.000 khẩu pháo phòng không các loại, trong đó mạnh 
nhất là S-200 với 48 hệ thống, hiện đại nhất là Buk-M2E với 48 hệ thống 
và Pantsir-S1 với 50 hệ thống. Những hệ thống khác cũ hơn bao gồm: 320 
hệ thống S-75, 148 hệ thống S-125, 200 hệ thống SA-6, 60 hệ thống SA-8, 
20 hệ thống SA-9 và 35 hệ thống SA-13.
Tên lửa phòng không vác vai của Syria có
 khoảng 4.000 quả các loại như Strela-2/2M, 2000 khẩu pháo phòng không 
tự hành ZSU-23-2 và ZSU-23-4, khoảng gần 2.000 khẩu pháo phòng không 37,
 57mm.
Có đến 80% các hệ thống phòng không của 
Syria đã cũ, tuy nhiên, một số lượng đáng kể các hệ thống này đã được 
nâng cấp lên các tiêu chuẩn mới hiện đại hơn như S-75M Volga hay S-125 
Pechora 2M. Trong đó S-125 Pechora 2M được đánh giá khá cao bởi nó được 
trang bị hệ thống điều khiển kỹ thuật số trong bám bắt và xử lý mục 
tiêu.
Tuy nhiên, vũ khí nào cũng có những điểm
 yếu nhất định. Cần xem xét kỹ hơn về thực trạng của hệ thống phòng 
không Syria và khả năng chiến đấu trong trường hợp chạm trán với phương 
Tây.
“Tử huyệt” của hệ thống phòng không Syria
Hệ thống radar trinh sát của Syria dựa 
trên các hệ thống radar như: P-12, P-14, P-15, P-30, P-35, P-80, radar 
đo độ cao PRV-13, PRV-16. Những hệ thống radar này đều được phát triển 
theo những công nghệ của nửa thế kỷ trước. Những hệ thống radar và tên 
lửa này đã tham gia vào cuộc chiến tranh giữa Israel và khối Arab 40 năm
 trước với tỷ lệ thắng thua chia đều cho mỗi bên.

Hệ thống cảnh báo sớm đường không trên mặt đất chính là "tử huyệt" của hệ thống phòng không Syria.
Những hệ thống radar cũ này vẫn có thể 
đánh bại các kẻ thù hiện tại bằng cách thay đổi hệ thống tần số hoạt 
động. Trong bối cảnh hiện tại, khả năng cảnh báo sớm đường không trên 
mặt đất được xem là chìa khóa đối với sự thành bại của hệ thống phòng 
không Syria.
Các hệ thống radar cảnh giới của Syria 
có khả năng phát hiện mục tiêu trong phạm vi từ 150-400km, tầm cao từ 
11-65km. Đây đều là những hệ thống radar 2 D tức là nó chỉ cung cấp được
 2 tham số về mục tiêu là cự ly và góc phương vị, tham số thứ 3 về mục 
tiêu phải phụ thuộc vào hệ thống radar đo độ cao.
Đối với các hệ thống radar cảnh báo sớm 
hiện đại đều được thiết kế để cung cấp đủ 3 tham số về mục tiêu, một khi
 mục tiêu bị phát hiện, các hệ thống phòng không sẽ có đủ 3 tham số về 
mục tiêu để khai hỏa, trong khi đó, với hệ thống cảnh báo sớm hiện nay 
của Syria có một sự ngắt quãng nhất định trước khi hệ thống phòng không 
có đủ 3 tham số về mục tiêu để khai hỏa.
Hệ thống cảnh báo sớm của Syria không có
 một loại radar nào có khả năng cung cấp đủ 3 tham số về mục tiêu để hệ 
thống phòng không có thể lập tức khai hỏa khi mục tiêu bị phát hiện. Nếu
 một trong các hệ thống radar gặp trục trặc thì các hệ thống tên lửa 
phòng không của Syria sẽ gặp khó khăn trong việc khai hỏa.

Những hệ thống tối tân như Pantsir-S1 sẽ trở nên vô dụng nếu hệ thống cảnh báo sớm không hoạt động.
Đối với tác chiến phòng không hiện đại, 
điều quan trọng không phải là tên lửa có tầm bắn xa bao nhiêu mà quan 
trọng là radar có phát hiện và dẫn đường cho tên lửa tấn công mục tiêu 
được hay không. S-300, Buk-M2E, Pantsir S1 sẽ chẳng là gì nếu hệ thống 
cảnh báo sớm không hoạt động.
Lịch sử chiến trường Libya năm 2011 đã 
cho thấy một thực tế rằng, hệ thống phòng không được đánh giá khá mạnh 
của Libya đã hoàn toàn “tịt ngòi” bởi hệ thống cảnh báo sớm của họ đã 
hoàn toàn bị tê liệt. Khả năng cảnh báo sớm chính là một “tử huyệt” của 
hệ thống phòng không Syria mà NATO sẽ khoét sâu vào điểm yếu này bởi đây
 chính là thế mạnh tuyệt đối của họ. (Theo Đất Việt)
 
 
 
 
 
 
 
Post a Comment