Monday, October 13, 2014

huyện kinh dị: Con mèo đen (Kỳ 5)

huyện kinh dị: Con mèo đen (Kỳ 5)


Tiếp theo (Kỳ 4)

Cánh tay tôi vung mạnh lên, bật ra khỏi sự nắm giữ của vợ tôi, và khi tôi bổ với theo con vật đang chạy trốn, thì nhát rìu trúng ngay vào giữa đầu, chính người vợ của tôi, khiến cho cô ấy ngã vật xuống, và chết tốt.


Chẳng hiểu ma đưa lối, quỷ dẫn đường hay là chính linh hồn của con mèo đen do oán hận tôi, nên đã lộn về xui khiến, nhằm trả thù cũ, từ hành động ngộ sát - đáng lẽ phải ra tự thú với pháp luật, tôi đã mê muội mưu toan che giấu cái xác chết như một tên giết người thực thụ.

Nhận ra là chẳng thể chuyển cái xác ra khỏi nhà, dù là chuyển vào ban ngày hay ban đêm, mà có thể tránh khỏi sự quan sát của những người hàng xóm, tôi đã phác ra nhiều dự tính. 

Lúc đầu, tôi định cắt nhỏ thi thể ra rồi thiêu cháy. Dự tính khác là đào huyệt trong nền nhà hoặc thả xuống giếng nước ngoài sân. Cũng tính đến chuyện bỏ xác chết vào trong một cái hộp đóng kín như một kiện hàng bình thường, sau đó thuê người mang đi khỏi nhà. ...

Cuối cùng, tôi đã tìm ra một cách tự cho là tốt hơn cả các dự tính trước, đó là dựng đứng cái xác áp vào bức tường sau của hầm rượu, sau đó, xây tường bao bên ngoài che kín đi, giống như kiểu người ta mai táng các sư sãi trong thời trung cổ.

Tôi tự cho là cách này rất phù hợp khi chọn địa điểm thực hiện ở ngay trong hầm rượu. Các bức tường của căn hầm vốn được xây dựng lỏng lẻo, vữa trát gồ ghề cũ kỹ, nơi mà sự tối tăm, ẩm ướt của căn hầm làm cho các mạch vữa khó đông cứng, chẳng còn lo bị nứt nẻ.

Hơn nữa, bức tường hậu lại liền kề với một ống khói giả và một lò sưởi nay được trát thêm, trông sẽ hài hòa với phần bên trong của căn hầm.

Tôi tiến hành công việc một cách thận trọng. Trước hết, chuyển gạch tới, dựng cái xác áp vào bức tường cũ bên trong, sau đó, xây tường chắn bên ngoài, sao cho mọi công việc tiền hành thật bí mật chẳng thể lọt vào bất kỳ cặp mắt soi mói nào.

Tôi đã tính đúng và khi thực hiện cũng gặp thuận lợi. Nhờ có tiếng ồn ào của một quán rượu ở gần đấy mà tôi dễ dàng chuyển gạch tới chỗ xây, cũng như dựng cái xác áp vào bức tường bên trong. 

Tôi kê chống chuẩn bị mọi thứ đúng vào vị trí đã định, rồi sau đó xây trát bên ngoài, tạo dáng dấp, mầu sắc để tường mới xây hài hòa với tổng thể. Nhờ dùng vữa được trộn lại từ vật liệu cũ nên bức tường ngụy trang đã chẳng bộc lộ một chút gì ở vẻ bề ngoài có thể gây sự nghi ngờ.

Mọi thứ rác rưởi phế thải vương trên nền căn hầm được dọn sạch và chuyển đi với sự thận trọng tỉ mỉ. Tôi ngắm nhìn căn hầm một cách đắc ý rồi tự nhủ: 

"Thế là ổn, công sức tôi bỏ ra chẳng đến nỗi uổng phí!"

Đón đọc kỳ 5 

Post a Comment

 
Copyright © 2013 Chuyện Cấm Cười (Pmanth) | Powered by Blogger